BẢN TIN CHIỀU - Trang 426

Các bạn khoan hãy đi nào! Tuần trước, tức là sáu tuần sau đó, lại vẫn anh
chàng nọ quay lại, mua thêm một chiếc áo quan cỡ bình thường nữa. Anh
ta trả bằng tiền mặt và mang đi giống như lần trước. Chẳng nói lần này
mua cho ai. Không biết có phải vợ anh ta ngoại tình không?

Xin nói với các bạn: Albert Godoy không cần biết điều ấy. Ông ta bảo sẵn
sàng và sẵn lòng phục vụ theo kiểu đó.

“Còn thế này nữa, Harry ạ”, Cooper thêm. “Chúng tôi vừa gọi điện thoại
đến báo Semana, Jonathan nói chuyện và chúng tôi gặp may. Tay viết báo
đang có mặt ở đó”.

“Anh ta bảo tôi là viết bài đó vào thứ sáu tuần trước. Anh ta gặp Godoy
trong quán rượu, và ông này kể là hôm đó vừa bán thêm chiếc áo quan thứ
ba xong”, Mony kể.
“Tức là ngay sau hôm xảy ra vụ bắt cóc”, Cooper nói thêm.
“Gượm đã”, Partridge bảo: “Đừng nói gì nữa, để tôi nghĩ một chút”.
Anh ngồi ngẫm nghĩ, trong khi hai người kia im lặng.

Bình tĩnh nào, anh tự nhủ. Chớ vội kết luận nhé! Nhưng dữ kiện này không
thể nhầm lẫn được; hai chiếc áo quan đều được mua trước khi xảy ra vụ bắt
cóc sáu tuần, chỉ trước việc gia đình Sloane bị bám sát cả tháng liền, và
đúng trong khoảng thời gian ba tháng mà nhóm đặc nhiệm dự kiến tìm
kiếm. Rồi còn kích cỡ của hai áo quan nữa; một bình thường, một cái nhỏ
nói là để cho một bà già, nhưng cũng có thể dùng cho đứa trẻ độ mười một
tuổi. Còn chiếc thứ ba, theo lời bài báo cũng là chiếc cỡ bình thường. Thực
tế là thế này: ông già Angus, cha của Crawford, đến thăm con trai chỉ báo
trước có một ngày qua điện thoại. Vì thế, nếu gia đình Sloane không ngờ
ông đến, thì bọn bắt cóc cũng vậy. Nhưng chúng bắt cả ông cùng Jessica và
Nicky. Như vậy là ba, chứ không phải hai.

Vấn đề là: có đúng là chúng đã có hai áo quan rồi không? Có phải việc bắt
cả ông bố làm chúng phải mua thêm chiếc thứ ba không? Có phải vì thêm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.