BẢN TIN CHIỀU - Trang 461

Mỗi ngày ông được phát một ít nước uống, nhưng không cho nước rửa ráy.
Ông phải dành ra một ít từ nước uống để lau người. “Chuyện đó không phải
dễ, đôi lúc tôi muốn uống hết luôn nhưng rồi lại thôi. Vì thế, người tôi luôn
sạch sẽ - đó cũng là cách quan trọng để tự giữ mình”.

Vào cuối tháng bị giam thứ chín, lợi dụng lúc gác ngục sơ ý, trung sĩ Wade
trốn khỏi hầm. Ba ngày sau, ông bị bắt lại, bị tống vào hầm, nhưng hai tuần
sau các lực lượng hoa Kỳ đánh chiếm đồn này và giải phóng ông. Ông đã
kết thân với họ, điều này về sau đã giúp ông ở lại sinh sống tại Mỹ.

Tướng Wade còn dạy Jessica và các học viên khác CQB, tức là cận chiến,
một hình thức trong đó người bé nhỏ, nhẹ cân dù tay không nhưng biết
đúng miếng và thế đánh có thể tước vũ khí của kẻ tấn công mình, làm hắn
hoặc gãy tay, mù mắt, gãy chân hoặc gãy cổ. Jessica tỏ ra là cô học viên
sáng dạ và dẻo dai.

Từ khi bị giam giữ ở Peru, cũng đã có nhiều dịp có thể áp dụng những điều
đã được luyện về cận chiến, nhưng lần nào Jessica cũng tự kiềm chế, vì biết
rằng làm thế chỉ chuốc lấy thất bại mà thôi. Vì vậy nàng giấu kín khả năng
ấy, chờ giây phút quyết định mới đem ra thi thố. Nhưng ở Nueva
Esperanza, giây phút đó chưa tới; khả năng xuất hiện giây phút đó cũng
không.

Trong những phút đầu tiên khi ba người bị ném vào ba cũi riêng biệt,
Jessica đã khóc khi nghe tiếng Nicky thổn thức. Đó là giai đoạn rối loạn
tinh thần và đau khổ vô phương cứu chữa. Jessica, cũng giống như mọi
người, đã trải qua giai đoạn đó, nhưng không lâu. Khoảng mười phút sau,
Jessica dịu dàng hỏi con: “Nicky, con nghe thấy mẹ nói chứ?”.
Một phút im lặng, rồi một giọng yếu ớt trả lời: “Con nghe, mẹ ạ”. Rồi nghe
thấy tiếng Nicky bước lại gần tấm vách ngăn hai cũi. Tuy không thò được
tay sang, nhưng hai mẹ con đã nhìn thấy nhau vì mắt đã quen dần với bóng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.