BẢN TIN CHIỀU - Trang 462

tối lờ mờ.
“Con không sao chứ?”, Jessica hỏi.
“Con nghĩ thế”, rồi nàng nghe giọng con run run: “Con không thích ở đây”.
“Ôi, mẹ cũng thế, con ạ. Nhưng nếu chưa thể làm được việc khác, thì chúng
ta cứ đành phải ở đây. Con hãy luôn nhủ mình rằng cha và những người
khác đang tìm kiếm chúng ta”. Jessica khuyên nhủ con, hy vọng giọng nói
của nàng làm con yên tâm.

“Bố nghe thấy con, Jessica ạ. Ông nghe cả tiếng Nicky nữa”, Angus từ cũi
phía bên kia nói, nhưng giọng nghe có vẻ rất yếu. “Hãy tin rằng chúng ta sẽ
thoát khỏi đây. Nhất định thế”.
“Ba ơi, cố nghỉ đi ba à”. Jessica nhớ tới cảnh ông bố chồng bị Miguel đánh
ở trong lán khi họ hồi tỉnh, cảnh họ rã rời lê bước qua rừng rậm và Angus
gục ngã, chặng đường dài trên thuyền và cảnh ông giằng co ở đó.

Đang nói, nàng nghe thấy tiếng chân người bước, và từ bóng tối ngoài cũi
một bóng người xuất hiện. Đó chính là tên mang súng áp giải họ trên
đường, cái thằng để ria và về sau họ biết tên là Ramon. Hắn giương khẩu
súng trường Kalashnikov nhằm vào Jessica và ra lệnh: “Yên lặng”.
Vừa định lên tiếng phản đối, Jessica nghe thấy Angus nhẹ nhàng khuyên:
“Jessica, đừng con!”. Nàng kịp kìm mình và họ im lặng. Một lát sau,
Ramon hạ súng xuống, trở lại chiếc ghế hắn ngồi lúc trước.
Cuộc va chạm cho họ thấy quanh họ luôn có lính gác mang súng, một tên
luôn có mặt trong lán và chúng đổi ca gác bốn giờ một lần.
Họ nhanh chóng phát hiện ra rằng bọn gác tính khí có khác nhau. Kẻ dễ dãi
nhất là Vincente, người đã giúp Nicky khi ở trên xe, và sau này theo lệnh
của Miguel đã cắt dây trói tay họ. Vincente để họ tha hồ nói chuyện với
nhau, chỉ làm hiệu cho họ là nói nhỏ thôi. Ramon là tên khắt khe nhất,
tuyệt đối không cho nói chuyện, trong khi những đứa khác cũng không đến
nỗi.

Trong khhi nói chuyện, Jessica truyền lại cho Nicky và Angus những điều

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.