BẢN TIN CHIỀU - Trang 480

nhìn khi Partridge xuất hiện: “Harry, anh cần gặp tôi phải không?”.

Khi Partridge gật đầu, anh nói với hai người kia: “Các bạn ra ngoài được
không? Lát nữa ta làm nốt nhé”.
Sloane ra hiệu mời Partridge ngồi: “Trông mặt anh có vẻ nghiêm trọng thế!
Có tin xấu sao?”.
“Tôi e rằng như vậy. Chúng tôi có cơ sở để kết luận là người nhà anh đã bị
đưa ra khỏi Mỹ. Họ đang bị cầm giữ tại Peru”.
Sloane gục người về phía trước, chống khuỷu tay lên bàn. Anh lấy tay vuốt
mặt trước khi trả lời: “Tôi cũng đã nghĩ, mà có lẽ đúng hơn là sợ sẽ xảy ra
điều đó. Anh có biết bọn nào bắt họ không?”.
“Chúng tôi tin là Sendero Luminoso làm việc đó”.
“Ôi, lạy Chúa! Cái bọn cuồng tín ấy ư?”.
“Sáng mai tôi sẽ đi Lima, Crawf ạ”.
“Tôi sẽ đi cùng anh”.

Partridge lắc đầu: “Cả hai ta đều biết anh không thể đi được, vì cũng chẳng
giải quyết được gì. Vả lại, hãng không khi nào chịu để anh đi”.
Sloane thở dài, nhưng không tranh luận gì, mà chỉ hỏi: “Chúng ta có biết
bọn đâm thuê chém mướn Sendero này muốn gì không?”.
“Chưa. Nhưng tôi chắc thế nào ta cũng sẽ nghe biết”. Hai người im lặng,
rồi Partridge nói: “Tôi đã triệu tập nhóm đặc nhiệm vào năm giờ. Tôi nghĩ
chắc anh cũng muốn có mặt ở đó. Sau đó, hầu hết bọn tôi sẽ phải làm thâu
đêm”.

Rồi anh tiếp tục nói kỹ về những việc xảy ra trong ngày và dự định sẽ công
bố tất cả tin tức mà họ biết vào chiều thứ sáu.
“Tôi sẽ đến họp”, Sloane khẳng định. “Cám ơn anh”. Và khi Partridge đứng
dậy ra về, anh hỏi: “Anh có cần phải đi ngay bây giờ không?”.
Partridge do dự. Thời gian còn ít, mà anh còn bao nhiêu việc phải làm,
nhưng anh cảm thấy bạn anh muốn dốc bầu tâm sự. Vì vậy anh nhún vai
nói: “Tôi nghĩ một vài phút cũng chẳng sao”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.