BẢN TIN CHIỀU - Trang 583

Nhưng giờ tôi lại ước ao.
Giá như hơi thở bay vào bóng đêm!

Song nàng biết nếu đem áp dụng vào hoàn cảnh của nàng lúc này, ước
mong đó đầy vẻ ích kỷ và cam chịu thất bại. Bất luận thế nào, nàng cũng
phải gắng gượng làm chỗ dựa cho Angus và Nicky.

Sau những suy nghĩ ấy, và khi trời sáng hẳn, Jessica nghe thấy tiếng động ở
bên ngoài và tiếng bước chân lại gần nơi họ bị giam. Tên đầu tiên bước vào
là Gustave, cầm đầu bọn gác. Hắn đi thẳng tới cũi nhốt Angus và mở khoá.

Ngay sau hắn là Miguel. Mặt hầm hầm, hắn cũng đi về phía giam Angus,
tay mang khẩu súng trường tự động trước nay Jessica chưa từng thấy hắn
mang theo.

Jessica hiểu ngay điều đáng sợ sắp xảy ra. Nhìn cây súng xấu xí đầy sức
mạnh ấy, tim nàng đập mạnh và hơi thở đứt đoạn. “Ôi, không! Angus!
Không thể thế được!”.

Gustave vào trong, lôi xốc ông già dậy. Lúc này hắn đang trói quặt tay
Angus ra sau lưng.

Jessica hét to: “Nghe tôi nói. Các ông định làm gì? Tại sao?”.
Angus quay lại phía nàng: “Jessica con, đừng buồn. Con chẳng làm gì được
đâu. Bọn này là đồ mọi rợ! Chúng không biết thế nào là danh dự và lịch sự
đâu con..”.
Jessica thấy Miguel bóp chặt báng súng cho đến khi tay hắn trắng bợt ra.
Hắn sốt ruột ra lệnh cho Gustave: “Dese prisa! No pierdas tiempo!” (1).

Nicky cũng đứng dậy. Nhìn thấy khẩu súng trường tự động, cậu bé cũng
hiểu ra và hỏi: “Mẹ ơi, họ định làm gì ông thế?”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.