BẢN TIN CHIỀU - Trang 582

Arthur Hailey

Bản Tin Chiều

Dịch giả: Nguyễn Thành Châu & Phan Thanh Thảo

Chương 11

Jessica nhớ lại, ngay khi tỉnh dậy trong ánh sáng mờ mờ lúc rạng đông hôm
ấy, nàng linh cảm thấy sắp xảy ra điều gì đó. Hầu như một đêm nàng không
ngủ, đau đớn vì ý nghĩ không tin mình có thể được cứu thoát. Ba ngày qua,
lòng tin khi trước của nàng vào việc cuối cùng sẽ được tự do giảm dần,
nhưng nàng cố giấu không cho Angus và Nicky biết mình đang mất dần hy
vọng. Song nàng tự hỏi, liệu có khả năng ở cái xó tối tăm của đất nước xa
lạ này có những bạn bè nào đó sẽ tìm thấy và tìm cách đưa họ về nhà
không? Mỗi ngày trôi qua, khả năng đó xem ra càng ít.

Việc chúng chặt ngón tay của Nicky một cách dã man càng làm tinh thần
Jessica sa sút. Cho dù họ có ra khỏi được đây, cuộc đời Nicky không còn
như trước nữa. Ước mơ đẹp nhất của nó từ khi còn nhỏ là trở thành nghệ sĩ
đàn piano bỗng dưng chấm dứt một cách vô cớ, và thật sự không cần thiết.
Rồi còn hiểm hoạ nào nữa, có thể bị chết, đang chờ họ trong những ngày
sắp tới?

Hai ngón tay Nicky bị chặt hôm thứ ba. Hôm nay là thứ sáu. Hôm qua,
Nicky đã đỡ đau hơn, nhờ Socorro thay bông băng hàng ngày, song nó vẫn
yên lặng và buồn rầu, mặc dù Jessica cố sức vực nó khỏi cơn tuyệt vọng
của nó. Rồi còn vách tre buộc dây thép luôn ngăn cách hai mẹ con. Sau lần
Socorro cho phép nàng sang với Nicky đến giờ, nàng không được sang nữa,
mặc dù nàng đã nài nỉ, van xin.

Vì thế, hôm nay tương lai càng có vẻ mờ mịt, hy vọng thì ít mà lo lắng lại
nhiều. Khi đã tỉnh hẳn, Jessica hiểu dược bài thơ của Thomas Hood mà
nàng học từ khi còn nhỏ, nhưng chưa bao giờ hiểu. Bài thơ kết thúc bằng
câu:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.