BẢN TIN CHIỀU - Trang 606

Arthur Hailey

Bản Tin Chiều

Dịch giả: Nguyễn Thành Châu & Phan Thanh Thảo

Chương 14

Vào cách xa con đường nơi chiếc Cheyenne II đã đậu, còn đường xuyên
rừng trở nên khó đi, làm Partridge và mọi người đi chậm lại.

Con đường mòn, nếu có thể gọi như vậy, cỏ mọc um tùm, che kín không
thấy lối đi. Để qua được những đám dây rừng rậm rì treo trước mặt, họ phải
dùng dao mở lối, hy vọng sẽ thấy khoảng trống ở phía sau. Tàn lá cây cao
phủ kín trên đầu, bầu trời âm u báo hiệu cơn mưa sắp tới. Nhiều thân cây
rất to lồi lõm, xù xì và lá mượt. Partridge nhớ đã đọc ở đâu là có tới tám
ngàn loài cây khác nhau ở Peru. Ở tầng thấp hơn, các loại tre nứa, dương
xỉ, dây leo và tầm gửi đan chằng chịt khắp nơi, tạo thành cái mà trong tài
liệu anh đọc mô tả là “địa ngục màu xanh”.
Từ “địa ngục” thật thích hợp với hôm nay, vì cả bốn người đang phải chịu
đựng cái nóng hầm hập như trong nồi hầm. Mồ hôi tuôn ra khắp người, và
tệ hại hơn nữa là đám côn trùng, sâu bọ. Lúc đầu họ xoa thuốc chống muỗi
khắp người, vừa đi lại vừa bôi thêm nhưng như O’Hara mô tả: “Lũ quỷ nhỏ
này hình như thích thứ thuốc này hay sao ấy”.

Rất may là khi họ lại tìm thấy đường mòn, ở nhiều nơi tán lá ken dầy trên
đầu làm cho cây cỏ đỡ rậm rạp, và vì thế họ đi cũng dễ dàng hơn. Rõ ràng
không có con đường mòn này thì không thể đi được.
“Lối này chẳng mấy ai đi”, Fernandez nói. “chính thế mà lại hoá hay”.

Mục tiêu của họ là Nueva Esperanza, nhưng họ sẽ ở xa phía ngoài, tìm một
vị trí cao hơn để từ đó, náu kín trong rừng, họ sẽ quan sát làng đó chủ yếu
là vào ban ngày. Rồi tuỳ tình hình cụ thể họ sẽ tính toán kế hoạch hành
động.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.