BẢN TÌNH CA BUỒN - Trang 153

Liêu Vi Nhi ôm lấy tấm vải thêu trong lòng, đôi mắt ngây dại.

“Vì vậy tôi phải cố gắng chà đạp nó!”, Hạ Thất Lăng mỉm cười, lau

lau bàn tay vừa vuốt ve khuôn mặt Liêu Vi Nhi vào áo đồng phục của cô.

Anh ta là một ác quỷ mắc bệnh ưa sạch sẽ, anh ta không cho phép trên

người anh ta có sự tồn tại, dù chỉ một chút xíu mùi hương của người con
gái mà anh ta không thích.

Liêu Vi Nhi nhìn Hạ Thất Lăng, hoàn toàn sụp đổ, tất cả đều đã sụp

đổ, cả nước mắt, sự tự tôn, sự kiêu ngạo, thậm chí cả trái tim trung thủy với
tình yêu.

Tự nhiên tôi cảm thấy đồng cảm với Liêu Vi Nhi, cô ấy khóc thật

thương tâm, khóc đến tuyệt vọng. Bất kì ai thật lòng yêu Hạ Thất Lăng đều
không có một kết cục tốt đẹp, giống như một con thiêu thân lao vào ngọn
lửa, giãy giụa đau đớn, cuối cùng chỉ còn lại tro tàn.

***

Tôi và anh ta cùng lớn lên bên nhau, vậy mà ngay cả tôi cũng không

biết được trong cái đầu gian ác của anh ta ẩn chứa những thứ gì, huống chi
là người khác.

Những thứ mà con người không thể đạt được thì họ thường cho rằng

nó là đẹp nhất!

Có lẽ, khi mới bắt đầu theo đuổi, là bởi vì cô ấy kiêu ngạo, thế nên anh

ta càng muốn chinh phục được cô ấy. Nhưng khi nỗ lực đã được đền đáp,
anh ta mới ôm hận trong lòng, chỉ đợi người ta dang rộng đôi cánh là lập
tức vồ lấy, đợi đến khi theo đuổi được người ta rồi liền chà đạp người ta
không thương tiếc!

Mọi người nên tin rằng, anh ta là một ác quỷ đột lốt người!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.