BẢN TÌNH CA BUỒN - Trang 154

“Nếu đã không thích em, tại sao hồi đó còn liều mạng theo đuổi em…

Anh rốt cuộc là người như thế nào? Tại sao những việc mà anh làm em
không thể đoán ra được? Giờ em đã buông vũ khí đầu hàng, chạy đến cầu
xin anh thì anh lại đối xử với em như vậy?”, Liêu Vi Nhi khóc nức nở, đau
đớn kêu than.

“Bởi vì cô từng bắt nạt Đằng Nhi của tôi!”, anh ta nhìn Liêu Vi Nhi,

mặt chẳng chút biểu cảm.

Nghe đến đây, đôi mắt tôi đột ngột mở to, ánh nhìn trầm tư hướng về

phía anh ta.

“Đằng Nhi?”, Liêu Vi Nhi lau nước mắt, khuôn mặt đầy ngạc nhiên,

rồi trong giây lát, cô đột ngột như tỉnh ra: “ An Thanh Đằng?”

Hạ Thất Lăng không nói không rằng, hai tay đút túi bước ra gần lan

can, đôi mắt nhìn ra phong cảnh ở phía xa…

“Ha… ha… cậu nhìn đứa con gái kia xem, quần áo xộc xệch chạy ra.

Chắc chắn lúc nãy vừa làm chuyện bậy bạ với thằng con trai nào đó trong
nhà vệ sinh rồi!”

“Chứ còn gì nữa! Ai dà, mọi người xem, nó mặc đồng phục của

trường bình dân đấy! Ha… ha… ha… đám con gái của trường bình dân
thật là đê tiện, ăn no rồi là cả ngày nghĩ đến chuyện chạy đến quyến rũ con
trai trường quý tộc! Đúng là buồn nôn!”

“Oa, đồng phục của nó bị thằng con trai xé tan tành kìa, suýt chút nữa

thì chẳng thể che nổi thân! Mau lại xem đi, biết đâu lại chẳng nhìn thấy
được nội y của nó…”, một thằng con trai chạy đến, lật chiếc áo đã bị xé
rách của cô gái ra “Oa, là màu hồng chúng mày ạ! Nghe nói những đứa con
gái mặc đồ lót màu hồng đều rất dâm đãng…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.