BẢN TÌNH CA BUỒN - Trang 165

Tôi phải tìm mãi mới thấy hai người đó đang ngồi ở ven đường triển

khai “thân thủ” với những người qua đường. Lớn thì ra sức phóng điện với
những người đẹp, bé thì tạo dáng cố gắng thu hút các anh đẹp trai.

Trời ơi, mọi thứ đang diễn ra khiến cho tôi hoa hết cả mắt. Cả con phố

náo nhiệt bỗng chốc trở thành địa bàn riêng của họ, hai con dê háo sắc!

Tuyệt đối đừng để cho người khác biết tôi cùng một nhóm với họ! Nếu

không thì chẳng biết giấu mặt đi đằng nào cho hết xấu hổ? Lớn thì thôi
chẳng nói, nhưng bây giờ đến một đứa con nít hơn tuổi đầu cũng bị dắt tới
đây để làm cái trò mất mặt này.

Không được, mình phải tìm một chỗ nào trốn tạm đi đã! Ngay đến một

người thờ ơ với mọi việc trên đời như tôi còn cảm thấy mất mặt trước tình
huống này thì chắc bạn cũng có thể hình dung ra được họ đang làm cái gì
trên đường phố rồi.

Tôi chạy đến đứng dưới một gốc cây điệp vàng bên đường, nhìn về

phía họ. Tôi phát hiện thành tích của Hạ Thất Lăng quả không tồi! Anh ta
ngồi trên lan can ven đường, nháy mắt quyến rũ những cô gái xinh đẹp qua
đường, thậm chí còn chạy đến bắt chuyện và hỏi số điện thoại của người ta
nữa.

Trời đất ơi, chẳng nhẽ cứ đẹp trai là có thể coi trời bằng vung, tùy ý

quyến rũ gái đẹp trên đường vậy sao? Đúng là vô lí…

Tôi ngoảnh đầu qua xem thành tích của Bối Nhi, dường như cô bé

không có được diện mạo mê hồn như Hạ Thất Lăng, thế nhưng “kẻ háo sắc
đời thứ hai” quả không hổ danh.

“Anh ơi, trông anh đẹp trai thế!”, trên đường phố, cứ nhìn thấy anh

chàng đẹp trai nào đi ngang qua là con bé lao đến cười ngọt ngào với đối
phương. Rồi khi người ta cúi xuống xoa đầu khen con bé thật ngoan là y

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.