BẢN TÌNH CA BUỒN - Trang 194

Tôi đặt xô nước xuống, hít một hơi thật sâu, lấy hết dũng khí đi vào

trong phòng… Cũng may là con sư tử ấy chưa bị đánh thức, vẫn đang nằm
trên giường, hơi thở đều đều. Tôi thu dọn đồ đạc trong phòng, lau dọn sạch
sẽ bàn học, giá sách. Vị trí căn phòng của Hạ Thất Lăng rất đẹp, từ đây
nhìn ra cửa sổ có thể quan sát được cả khu vườn hoa tươi đẹp. Ánh mặt trời
phản chiếu lên kính cửa sổ màu xanh nhạt, lấp lánh như dòng sông êm đềm.

Một cô bé dáng người thấp nhỏ đang dựa vào gốc cây, chạy nhảy, nô

đùa với đám trẻ quý tộc ở trong vườn. Dần dần, cô bé bị rớt lại ở phía sau,
thế nhưng cô bé vẫn rất cố gắng, vẫn nỗ lực đuổi theo.

Một cô bé dáng người thấp nhỏ đang ôm một cục đất sét rất to, ngồi

trước cổng nhà, nặn bánh bao, bánh mì… ngồi chơi một mình trong ánh
mắt khinh bỉ của người khác.

Một cô bé dáng người thấp nhỏ, đi quanh những căn nhà của gia đình

họ Hạ, đếm những ô cửa kính ẩn hiện dưới bóng cây.

Cô bé đó chính là tôi. Những ngày tháng lẻ loi và cô đơn đó đã tích tụ

thành quá khứ bi thương của tôi.

Hạ Thất Lăng có những người bạn mặc quần áo đẹp chơi chung với

anh ta, có một người mẹ giàu có thường xuyên dẫn anh ta đi chơi, có những
gia đình quý tộc thường xuyên hẹn anh ta ra ngoài… Tất cả những cô đơn
và lạnh lẽo ấy đều đổ dồn lên một mình tôi.

Những năm tháng ấu thơ của tôi chẳng có gì đáng để ghi nhớ, phần

lớn thời gian tôi đều nằm bò trên cửa sổ, ngắm nhìn những đám mây lững
lờ bay qua cửa kính, cứ như vậy đã mười bảy năm trôi qua!

Rốt cuộc, tôi có bước qua tuổi mười tám ở nơi có mùi hương của Hạ

Thất Lăng phảng phất bay qua không?

***

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.