BẢN TÌNH CA BUỒN - Trang 308

Mới lần đầu tiên đã bắt tôi đi pha cà phê thượng hạng cho cô ta uống,

tôi thật không cam tâm! Tuy nhiên, không ai dám làm trái lệnh của phu
nhân, và vậy tôi đành phải ngoan ngoãn đi pha và bưng lên.

Một chút ngưỡng mộ, một chút đố kị, Liêu Vi Nhi rõ ràng là rất khéo

léo trong việc cư xử với phu nhân. Lúc bê cà phê lên, tôi nhìn thấy mẹ của
Hạ Thất Lăng đang cười rất tươi với Liêu Vi Nhi. Ở nhà họ Hạ đã bao
nhiêu năm, nụ cười tươi tắn này của bà ấy tôi hiếm khi được nhìn thấy.

“Cà phê đã pha xong rồi ạ!”, tôi bưng khay đựng cà phê đến cái bàn

dài trước mặt họ, sau đó, cẩn thận bê lên đưa cho từng người.

“Ờ, cám ơn! Cứ để tôi tự làm!”, khi tôi chuẩn bị đặt cốc cà phê xuống

trước mặt, Liêu Vi Nhi liền thò tay ra đỡ lấy: “Á… nóng quá!”, Liêu Vi Nhi
kêu lên.

Trời ơi, cái cốc bị đổ, tay của Liêu Vi Nhi bị bỏng rồi! Nhưng mà ban

nãy… là cô ấy thò tay ra cố tình hất đổ cái cốc đấy chứ! Nhưng từ phía phu
nhân nhìn sang rõ ràng là do tôi làm đổ.

“An Thanh Đằng, cô làm cái gì thế hả? Các người mau mang thuốc

bỏng lên đây cho tôi!”, bà ta trách móc tôi bằng giọng đanh thép rồi quay
lại quát mấy người giúp việc đằng sau.

“Hu hu…”, Liêu Vi Nhi bịt chặt lấy cái tay đã đỏ lựng lên như móng

lợn, nước mắt lã chã: “Thanh Đằng, tôi biết cô thích Thất Lăng, cô sợ tôi
cướp mất anh ấy nên mới cố tình đối xử với tôi như vậy đúng không…
Buổi sáng cô đã đánh tôi hai bạt tai rồi, lẽ nào còn chưa đủ? Rốt cuộc phải
làm thế nào mới khiến cô không còn thù hận?”, vừa nói nước mắt cô ta vừa
tuôn rơi.

Khuôn mặt xinh đẹp như bông hoa sen trắng của cô ta trông thật là ai

oán, khiến cho người khác phải thương cảm. Lúc này, cho dù có không phải
là lỗi của tôi thì tôi cũng bị cô ta bôi nhọ rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.