BẢN TÌNH CA NHỎ - Trang 104

Lưu Bị nói: “Đừng nói nữa, cái tên Mẫu Trần Hạo kia đúng là dị. Tối

qua Đại Dũng đi tới sân bóng luyện một lúc, quay về thì thấy Mẫu Trần
Hạo đang cản đường Trần Miểu.”

Tô Tần có chút ngạc nhiên, “Vì sao?”

“Không phải kết thúc đợt quân sự sẽ có tiệc mừng tân sinh viên sao?

Mẫu Trần Hạo muốn mời Trần Miểu làm tiết mục gì đó, nhưng Trần Miểu
không muốn, kết quả là…” Lưu Bị nhún vai, “Đại Dũng thấy tên ấy lôi kéo
Trần Miểu không chịu buông, thế là đi tới đánh người.”

Thiếu chút nữa Tô Tần phụt canh ra ngoài, mấy người này chỉ biết động

thủ không động miệng hay sao? Nói một câu thì rớt một miếng thịt chắc?

“Đại Dũng.” Tô Tần không hài lòng nói: “Trước tiên nên nói rõ mọi

việc, có thể thì thương lượng giảng hòa với nhau, xung động vậy không
hay.”

Trương Dũng Nghĩa gãi gãi cổ, ngượng ngùng nói: “Lúc ấy mình vừa

chơi bóng nên nóng trong người, lại thấy Trần Miểu đang mắng người ta,
chẳng biết thế nào lại… nhiệt huyết xông lên.”

Tô Tần nhíu mày, “Cẩn thận chưa khai giảng đã bị ghi tội.”

Nghe cậu nói như vậy, Trương Dũng Nghĩa với Lưu Bị mới bừng tỉnh ra.

Quả nhiên hai người này không nghĩ sâu xa gì. Tô Tần lắc đầu, bưng bát

lên tiếp tục uống canh, đồng thời cậu cũng không hiểu, đã biết rõ tính hai
cậu kia như vậy, sao mình còn tiếp tục qua lại với bọn họ?

Thế nhưng trong lòng cậu lại cảm thấy ấm áp, mặc kệ hai người kia có

làm gì thì cũng không ảnh hưởng tới cậu, rõ ràng không cùng một học viện,
nhưng so với đám Viên Kiệt thì lại còn thân hơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.