BẢN TÌNH CA NHỎ - Trang 105

Cái này gọi là nghiệt duyên sao? Tô Tầm mỉm cười thầm nghĩ.

Ăn cơm xong, ba người đi ra khỏi nhà ăn, với mới bước ra thềm đá đã

nhìn thấy mấy người hướng bên này đi tới.

Đi ở giữa chính là Mẫu Trần Hạo, trên trán và gò má đều dán băng gạc,

gương mặt tuấn tú nay bị băng băng bó bó che hết đi.

Mẫu Trần Hạo liếc mắt nhìn thấy Trương Dũng Nghĩa, khuôn mày liền

nhíu chặt lại, “Trương Dũng Nghĩa!”

Cậu ta gằn từng chữ gọi ra cái tên này.

Trương Dũng Nghĩa nâng mi, đang muốn khiêu khích vài câu thì lại bị

Tô Tần kéo áo. Cậu ta cúi đầu, thấy nam sinh thanh tú này nhíu mày lắc
đầu, hiển nhiên không muốn cậu gây chuyện trước ánh nhìn của bao người.

Trương Dũng Nghĩa bĩu môi, lời bên miệng bị nuốt ngược trở về. Lưu Bị

nắm lấy vai Trương Dũng Nghĩa, hai người khoác vai nhau không chớp
mắt đi qua bên người Mẫu Trần Hạo, nhưng không ngờ mấy người kia lại
xông lên.

Tô Tần nhíu mày, “Học trường, đã đến giờ chúng tôi phải tập hợp.”

Mẫu Trần Hạo liếc mắt nhìn Tô Tần, “Chuyện không liên quan đến cậu,

cậu có thể đi được rồi.”

Lưu Bị ồ một tiếng, “Hóa ra anh cũng biết công tư phân minh.”

Tô Tần thấy mấy người giương cung bạt kiếm liền thở dài, “Được rồi,

tùy mấy người.” Nói rồi đi vòng qua người Mẫu Trần Hạo.

Lưu Bị trợn to mắt, Trương Dũng Nghĩa cũng kinh ngạc, tuy rằng hai

người đều không muốn làm liên lụy đến Tô Tần, nhưng không ngờ cậu lại
dứt khoát đi như vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.