BẢN TÌNH CA NHỎ - Trang 114

cũng chỉ thế mà thôi, lúc ấy tôi còn cho rằng sau này cậu ta sẽ làm đầu
bếp.”

Làm đầu bếp cũng không tồi. Tô Tần câu được câu chăngnghĩ, nghe nói

lương đầu bếp rất cao.

Hai người vừa đi vừa nói chuyện. Mái nhà dần lộ ra. Quẹo tiếp một góc

đường, con hẻm ở ngay bên kia đường, cửa hàng tạp hóa ở lầu dưới bày
một bàn mạt chược, chủ thuê nhà đang đánh đến sục sôi.

Con mèo hoang nằm trên tường rào, cái đuôi phe phẩy, hai mắt híp lại,

cái tai thi thoảng lại khẽ động.

“Tô Tần hả!” Chủ thuê nhà nhìn thấy liền chào cậu, “Đừng vào vội, nhà

bị cúp điện nên nóng lắm, Nghiêm Qua đang sửa rồi.”

Tô Tần sửng sốt, lúc này mới để ý, quả thật bốn phía xung quanh đều có

đèn sáng, chỉ có chỗ nhà bọn họ là đen kịt.

“Thật không may.” Ngô Úy đưa túi đồ cho Tô Tần, “Bảng điện ở chỗ

nào, để tôi hỗ trợ cho.”

Tô Tần dẫn anh ta đi vào con hẻm nhỏ, ở phía dưới cầu thang sắt có một

căn phòng chật chội, bên trong đang có một người ngồi xổm xuống.

Nghiêm Qua cắn đèn pin, mồ hôi tuôn như mưa.

Nhiệt độ trong nhà rất nóng, giống như một cái lồng hấp, mới chỉ đứng

ngoài cửa thôi mà Tô Tần đã có cảm giác hơi nóng ập vào mặt.

“Mất từ lúc nào?” Tô Tần đứng ở cửa hỏi.

Nghiêm Qua quay đầu nhìn cậu một cái, bên chân anh đặt hộp dụng cụ,

động tác tay vẫn liên tục, ánh mắt rơi vào cái bóng Ngô Úy ở bên cạnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.