BẢN TÌNH CA NHỎ - Trang 112

Tô Tần đeo cặp sách trên lưng chuẩn bị đi về, vừa ra đến cổng trường thì

bị Ngô Úy gọi lại.

“Tô Tần.”

Người kia thay bộ quần áo khác, cầm cái túi đi tới, trên gương mặt tuấn

lãng là một nụ cười ôn hòa, “Đi về sao?”

“Vâng.”

“Để tôi đi với em.” Người kia nói: “Đến xem Nghiêm Qua.”

Tô Tần gật đầu, hai người cùng nhau đi tới trạm xe bus. Đi được nửa

đường thì Ngô Úy vào siêu thị mua hai lon bia, sau đó cầm một chai nước
ngọt có gas đưa cho Tô Tần, “Nóng không?”

“Tàm tạm.” Thực tế cả người Tô Tần đầy mồ hôi, trên trán cũng có mồ

hôi hột, cả gương mặt bóng nhẫy, trên chóp mũi vẫncòn mồ hôi đọng lại.

Anh ta cười cười, cũng không nói thêm gì nữa. Hai người đứng ở bến

chờ xe, cuối cùng trời cũng tối hẳn, giống như có ai đó đột nhiên tắt đèn, cả
dọc đường chỉ có một ngọn đèn chiếu sáng duy nhất, đứng ngăn cách giữa
làn xe cộ.

Xe bus chậm rãi đi tới, vừa lên xe, điều hòa mát lạnh khiến cả người cậu

cảm thấy thoải mái. Tô Tần đi vào trong mấy bước, đi đếnchỗ tay vịn
không có nhiều người đứng, Ngô Úy theo sau cậu, phía sau bắt đầu có thêm
người, trong xe đột nhiên có chút chật chội.

“Đoạn đường này nhiều người ở.” Ngô Úy nói, bởi vì dòng người đi vào

mà ghé sát vào người Tô Tần.

Trên cơ thể người này có mùi sữa tắm rất dễ nghe, cơ thể rắn rỏi của đối

phương dán sau lưng cậu, theo xe bus mà lúc chạm lúc không. Tô Tần nhìn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.