BẢN TÌNH CA NHỎ - Trang 113

ảnh phản chiếu trên cửa sổ xe đến ngây người, cậu ngước mắt, đột nhiên có
cảm giác Ngô Úy đang nhìn mình.

“?” Ảo giác sao?

Cậu dời mắt qua chỗ khác, sau đó lại lén nhìn hình ảnh phản chiếu trên

cửa, đúng là người kia đang nhìn mình.

Trong lòng cảm thấy hơi hồi hộp, không biết vì sao mà lại khẩn trương.

Dọc đường đi hai người không nói chuyện, Ngô Úy mở ra một khoảng

không an toàn nhỏ cho cậu, phía sau đông nghịt người tới lui, mỗi lần có
người xuống xe, Ngô Úy vì né mà dính sát vào người cậu. Thân thể chạm
vào nhau khiến gương mặt Tô Tần hơi ửng hồng, Ngô Úy tựa như không
biết, túi bia lạnh áp sát vào đùi Tô Tần đến vài lần, nhiệt độ lạnh lẽo chạy
dọc khắp người cậu, mãi đến khi xuống xe, Tô Tần mới có thể thở phào nhẹ
nhõm.

“Trong nhà có cơm không?” Lúc đi trên phố nhỏ, đột nhiên Ngô Úy hỏi.

“Có.” Tô Tần nói: “Nghiêm Qua làm cơm.”

Ngô Úy cười rộ lên, “Tên kia tưng tửng thế thôi, thật ra rất lợi hại.”

Tô Tần nâng mi, vẻ mặt hơi tò mò.

Ngô Úy nói: “Hồi cấp ba, cái gì cậu ta cũng thích một chút, khi ấy đài

phát thanh của trường gặp vấn đề, cũng không cần tìm thợ sửa, gọi cậu ta
đến là được.”

Tô Tần không khỏi ngạc nhiên, lại nhớ tới Nghiêm Qua đi làm thêm

khắp nơi, đúng là việc gì anh ấy cũng có thể làm xuôi chèo mát mái.

“Cậu ta nấu ăn cũng rất cừ luôn.” Ngô Úy bảo: “Hồi đó đến nhà cậu ta

ăn vài lần, món nào cũng rất tuyệt, có khi đầu bếp ở khách sạn năm sao

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.