BẢN TÌNH CA NHỎ - Trang 367

Cuối cùng bọn họ cũng ở cùng một chỗ, Nghiêm Qua hôn lên cơ thể trơn

bóng của Tô Tần, hạnh phúc nghĩ.

Tô Tần không nghĩ lần đầu tiên lại đau như thế, Nghiêm Qua không có

kinh nghiệm gì, hai người lúng túng ma sát cùng một chỗ, không đợi Tô
Tần chuẩn bị tốt, Nghiêm Qua đã đột nhiên tiến vào.

“A!”

Tô Tần kêu đến thảm thiết, có cảm giác mình bị chảy máu rồi.

Nghiêm Qua thở phì phò ở phía sau nói xin lỗi, tay chân luống cuống

muốn tìm gì đó, Tô Tần kéo tay anh, “Đừng.. đừng nhúc nhích..”

Nghiêm Qua không dám động, anh cúi xuống hôn môi Tô Tần một cái,

ngón tay lại vòng ra phía trước an ủi người anh em đã uể oải trong chớp
mắt.

Cả người Tô Tần đều căng thẳng, Nghiêm Qua nói: “Thả lỏng.. Tô Tần..

Em thả lỏng…”

Thật ra anh cũng không khá hơn là mấy, hạ thân quặn đau từng đợt.

Tô Tần liên tục hít sâu, cuối cùng dễ chịu hơn được một chút, mà người

anh em của Tô Tần cũng đang rục rịchtỉnh dậy.

“Có ổn không?” Anh hôn tai Tô Tần một cái.

Sắc mặt Tô Tần có chút mất tự nhiên mà ửng hồng, cả người động tình

đến đỏ ửng. Đáng tiếc không bật đèn nên Nghiêm Qua không thể nhìn thấy.

Hai người cứ duy trì không nhúc nhích như vậy, mãi đến khi Tô Tần cảm

thấy cơn đau kia qua rồi, hoặc có lẽ là đã tê dại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.