BẢN TÌNH CA NHỎ - Trang 369

Lửa nóng của Nghiêm Qua dường như lấp đi cho cậu, nhưng vẫn thiếu

chút gì đó.

Nghiêm Qua không nói mà chỉ nhẹ nhàng động, thanh âm khàn khàn bên

tai, “Bây giờ em có nói gì anh cũng không ngừng nữa!”

Anh đung đưa vòng eo, khắc chế xung động muốn xuyên xỏ. Tiếng

ngâm của cậu dần biến điệu, cơ thể không tự chủ nghênh đón động tác của
anh.

Ánh mắt Nghiêm Qua ánh lên tia mừng rỡ, tảng đá trong lòng âm thầm

rơi xuống. Anh cúi xuống hôn cổ Tô Tần, bàn tay đang nắm lấy Tiểu Tô
dời đi, đổi thành xoa xoa điểm ngực nhô ra, Tô Tần đang vui đột nhiên thấy
thiếu gì đó, không thỏa mãn mà kề sát vào trong lòng Nghiêm Qua.

Cả người Nghiêm Qua nóng như lửa đốt. Đột nhiên anh thẳng người, bàn

tay giữ lấy hông Tô Tần mãnh liệt luật động.

Mỗi một lầnđềunhư muốn in dấu lên người Tô Tần, mỗi một lần đều

khắc sâu như muốn chiếm làm của riêng.

Tô Tần kêu a một tiếng, cả người như nhũn ra, lại bị Nghiêm Qua liên

tục kéo về phía sau. Hai mắt cậu thất thần, sô pha vang lên tiếng kẽo kẹt,
khuấy động bản hòa tấu của hai người.

“A… Ừm.. a… ưm…” Tô Tần kêu vài tiếng xong nhanh chóng che

miệng lại.

Nghiêm Qua thở phì phò, “Đừng nhịn, kêu ra.” Anh nói, thắt lưng lại

hung hăng va chạm.

“A!” Tô Tần mạnh mẽ lắc đầu, không biết là khổ sở hay vui vẻ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.