BẢN TÌNH CA NHỎ - Trang 365

Phải biết rằng những người có bằng cấp tốt trên đời này, đều không

muốn khi làm việc phải xem sắc mặt người khác. Nhưng Nghiêm Qua lại
làm được, thậm chí còn thấy không hề gì. Chỉ là anh muốn tìm cho mình
một đáp án, từ góc độ của người khác mà nói, có lẽ anh vô cùng tùy tiện, so
với những rằng buộc của người khác, anh lại có vẻ tự do.

Loại tự do này trong mắt mỗi người lại một khác nhau, giống như gia

đình của Nghiêm Qua sẽ nghĩ đây là chơi bời lêu lổng; như những bạn cũ
của anh là vô dụng, hay như những người không biết Nghiêm Qua sẽ thấy
anh không có chút cầu tiến, và như Tô Tần, sẽ cảm thấy anh không có chút
lo lắng hay ý thức trách nhiệm nào.

Đây là hiện thực, nếu muốn làm theo ý mình sẽ phải đối diện với rất

nhiều phán xét của người khác. Bọn họ dùng những quy luật cũcủa xã hội
để rằng buộc bạn, nếu bạn không làm theo, bạn là người thất bại.

Có lẽ bây giờ Nghiêm Qua không có tiền, không có nhà, không có xe,

không có bối cảnh hay không có quyền gì. Nhưng anh có chính bản thân
mình, sẽ có lúc anh vì người khác mà nỗ lực tìm ra giá trị của bản thân, mà
không ai bắt anh phải làm vậy.

Đột nhiên Tô Tần muốn khóc, loại xung động muốn khóc này chẳng biết

đến từ đâu, nhưng cậu thực sự cảm động. Không phải Nghiêm Qua không
làm được, rồi lý do Nghiêm Qua làm lại xuất phát từ chính bản thân cậu,
còn gì lãng mạn hơn điều này chứ?

Nghiêm Qua cả kinh, anh thấy bàn tay Tô Tần run nhè nhẹ.

“Sao vậy?” Anh nghi hoặc quay lại, vươn tay lần tìm khuôn mặt cậu.

Viền mắt Tô Tần ướt nước, thế nhưng không rơi lệ. Nghiêm Qua hôn

trán cậu một cái, “Làm sao vậy? Hả?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.