BẢN TÌNH CA NHỎ - Trang 373

“Không cần.” Tô Tần nói, “Làm thế sẽ khiến họ ngại.”

Nghiêm Qua đảo mắt nhìn Tô Tần, vừa liếc một cái là có thể nhìn ra

ngay vui sướng trên gương mặt cậu bé này, chânmày ôn hòa, tóc đen bị gió
thổi có chút loạn, anh kìm lòng không nổi mà vươn tay ra xoa xoa.

Tô Tần nói: “Sao đột nhiên lại muốn tới nhà em?”

“Muốn đi xem.” Nghiêm Qua cười: “Xem nơi em sống thế nào.”

Tô Tần bưng cốc mì ăn liền lên, nói: “Rất hoang vu, không có gì đẹp

mắt.”

Nghiêm Qua lơ đễnh, “Bây giờ không có nhiều nơi gần gũi với thiên

nhiên cho lắm.”

Bởi vì có kết quả cuộc thi thí nghiệm, không có gì lạ khi nhóm Tô Tần

thu được kết quả xuất sắc. Trường học có trao chút phần thưởng, là một số
tiền, tuy không nhiều lắm nhưng Tô Tần vẫn rất bất ngờ.

Vốn để Nghiêm Qua chọn một địa phương ở Nam Thành, hai người ra

ngoài chơi hai ngày một đêm, nếu không đi ở nhà cũng thoải mái. Nào ai
biết Nghiêm Qua lại đề nghị về nhà Tô Tần.

“Tiền xe rất đắt..” Tô Tần có chút do dự.

“Anh cho.” Nghiêm Qua nói một cách đương nhiên, “Sao anh có thể để

em hao tổn tâm trí được.”

Mặt Tô Tần đỏ lên, trong lòng cũng rất cảm động.

Cứ như vậy mà quyết định, hai người lập tức tới tiệm net rồi đặt vé,

Nghiêm Qua còn muốn mua ít quà biếu nhưng Tô Tần không đồng ý.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.