BẢN TÌNH CA NHỎ - Trang 398

xoay người rời đi.

Trần Minh ngồi xổm xuống, nhặt kính lên, cố gắng lắm mới đeo nó lên

được, các ngón tay vẫn còn run rẩy.

Tô Tần lo lắng hỏi: “Có chuyện gì vậy? Hai người cãi nhau?”

Quai hàm Trần Minh đau rát, khó khăn nói: “Không có gì.”

Tô Tần kéo cậu, “Khoan đã! Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”

Trên mặt Trần Minh tỏ vẻ phiền toái, gạt tay Tô Tần ra, “Không liên

quan tới cậu!”

Cậu ta vung tay lên, mặt Tô Tần văng ra một chút. Tuy không nặng

nhưng Trần Minh sửng sốt, viền mắt lập tức đỏ lên.

Thật ra Tô Tần không thấy đau, cậu cau mày hỏi: “Sao Viên Kiệt lại

đánh cậu?”

Trần Minh mím môi, “Mình không thể nói.”

Tô Tần hơi tức giận, “Mình biết các cậu đang qua lại với nhau.”

Bỗng chốc, thế giới trở nên an tĩnh.

Trần Minh sửng sốt nửa ngày, mới lắp bắp nói: “Mình… không phải,

sao.. sao cậu..”

Tô Tần thở dài, “Mình cũng giống như cậu.”

Trần Minh ngây người, lập tức nói: “Cậu là..”

Tô Tần không hiểu, Trần Minh lúng túng nói, “Trước đây Viên Kiệt có

bảo, nghĩ cậu là..”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.