BẢN TÌNH CA NHỎ
Mạc Thanh Vũ
Chương 55: Phiên ngoại 5
Hoàng Hưng không phải là tiến sĩ trẻ tuổi duy nhất ở Nam đại, nhưng
khó có tiến sĩ nào vừa trẻ tuổi lại vừa đẹp trai. Khí chất của anh rất đặc biệt,
người nào từng gặp anh rồi đều nói như vậy, rõ ràng dung mạo rất tuấn mỹ,
nhưng lại có một khí chất lười biếng, không có chút hứng thú gì với việc
được nữ sinh lấy lòng, thậm chí còn chẳng có hứng thú với mấy người
ngoài, thường xuyên ở trong thư viện và phòng thí nghiệm, thường mặc
blouse trắng, thi thoảng đeo mắt kính không gọng, giống như con mèo thích
trốn ở một nơi nào đó phơi nắng.
Hơn nữa còn là con mèo có dòng máu cao quý thuần khiết.
Hoàng Hưng cũng không biết người khác hay bàn luận về mình, từ trước
tới giờ anh chẳng mấy quan tâm đến những lời bàn ra tán vào của người
khác. Gần đây anh chỉ quan tâm đến một người.
ChuVõ.
Chu Võ và anh ở cùng một học viện, hai người từng không biết mặt nhau
nhưng lại luôn cạnh tranh vị trí thứ nhất trên bảng tổng kết cuối kỳ. Đó giờ
anh chỉ biết, Chu Võ là người chỉ có hứng thú với thí nghiệm, với người
ngoài lúc nào cũng bày ra bộ mặt lạnh lùng tê liệt, thậm chí còn có khí chất
âm trầm khiến người ta không dám đến gần.
Khi đó Hoàng Hưng rất nổi tiếng với các cô gái trong trường, bị lặng lẽ
gán một biệt danh là Vương tử, mà Chu Võ cũng có một biệt hiệu, ấy là Ma
vương.