BẢN TÌNH CA NHỎ - Trang 495

Từ trước tới nay, Hoàng Hưng luôn tỏ vẻ ôn hòa lịch sự với mọi người,

tuy rằng không hứng thú chuyện của người khác, nhưng cũng vẫn kiên trì
lắng nghe. Một chàng trai lịch sự như vậy, hoàn toàn bất đồng với Ma
vương. Chu Võ chẳng bao giờ phản ứng với người khác, ngoại trừ lúc lên
lớp luôn ngồi vị trí đầu tiên ra, còn lại rất ít khi thấy mặt hắn.

Hai người ưu tú như vậy, cuối cùng đều lưu lại trường, đồng thời cùng

làm thầy hướng dẫn.

Biết được tin này, mọi người đều cảm khái, nhưng đa số đều đồng chung

quan điểm, đó là Chu Võ chắc chắn sẽ là người hành hạ sinh viên.

Rồi ngày ấy cũng đến, trong phòng làm việc, cuối cùng hai người cũng

đường đường chính chính gặp mặt nhau.

Ấn tượng đầu tiên của Hoàng Hưng về Chu Võ là —— đây là một con

báo đen chỉ biết trầm mặc, độ nguy hiểm thì khỏi nói cũng biết.

Ấn tượng đầu tiên của Chu Võ về Hoàng Hưng là.. Ờm.. Hoàng Hưng

không nhìn ra được cái gì trên bản mặt tê liệt ngàn năm ấy.

Thoạt đầu công tác cũng không có cái gì gọi là cùng xuất hiện, mỗi

người đều có việc riêng, thi thoảng thì cùng tham dự hội nghị. Chuyên môn
của hai người vốn không giống nhau, Hoàng Hưng làm bên dược lý học,
còn Chu Võ thì là dược hóa học.

Tuy rằng đều phải thường xuyên làm việc trong phòng thí nghiệm,

nhưng hiển nhiên Chu Võ coi phòng thí nghiệm như nhà mình, chấp niệm
hồi còn đi học tăng gấp bội, Hoàng Hưng không khỏi tò mò với người này,
chỉ cần có phòng thí nghiệm, còn lại chẳng còn cái gì quan trọng sao?

Sao lại có người hứng thú với phòng thí nghiệm như vậy chứ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.