CHƯƠNG 22: LỆNH ĐUỔI KHÁCH
Edit: Yuzu
Làm sao mà Ngô Bằng Phi lại đi chung với loại người cặn bã như
Vương Uy này? Bọn họ tới đây làm gì?
Trong lòng Hạ Ngữ Băng đầy nghi hoặc, cảnh giác đứng ở cửa, không
cho bọn họ đi vào. Bây giờ Lâm Kiến Thâm không có ở nhà, vẫn nên
cẩn thận một chút thì hơn.
"Thì ra mọi người quen nhau à, vậy thì dễ nói rồi!" Ngô Bằng Phi ra
vẻ tự nhiên, nghiêng người muốn chen vào nhà, nói với Hạ Ngữ Băng:
"Cháu gái, không mời chúng ta vào nhà uống chén trà sao? Cậu và
Vương công tử có vụ buôn bán lớn muốn nói với con đây!"
"Cậu họ," Hạ Ngữ Băng lui về phía sau một bước đè chốt cửa lại,
chớp mắt, cố gắng hạ giọng: "Cậu họ, hôm nay Lâm Kiến Thâm có ở
nhà! Tâm trạng anh ấy không tốt, sẽ không có kiên nhẫn nói chuyện
làm ăn gì đó, hay là lần sau cậu lại đến?"
Phàm là người có chút ý tứ sẽ biết đây là cô đang mượn tên Lâm Kiến
Thâm để đuổi khách, câu 'Lần sau lại đến' cũng chỉ là câu lời nói lạnh
nhạt khách khí, nhưng Ngô Bằng Phi coi thường cô là một cô gái sống
ở thành phố, vẫn cố sức đi vào trong nhà.
"Ai đứa nhỏ này, coi con đang nói cái gì kìa, cậu và con mới là người
một nhà, chẳng lẽ còn sợ một người ngoài nhặt giữa đường như Lâm
Kiến Thâm không cho sao? Hơn nữa bác Hai nói buổi chiều Lâm Kiến
Thâm lên núi, trong chốc lát chưa về được."
Rõ ràng Ngô Bằng Phi có chuẩn bị mới đến, cố ý chọn lúc Lâm Kiến
Thâm không ở nhà, cúi đầu khom lưng địa nói với Vương Uy: "Vương
công tử, bên ngoài nóng, cậu mau vào bên trong cho mát."