BẠN TRAI CÙNG NHÀ KHÔNG PHẢI NGƯỜI - Trang 183

của nước suối, đợi đến khi cậu dần bắt đầu, Hạ Ngữ Băng bèn ôm mèo
ngồi xổm dưới bóng cây nghỉ ngơi.
Trời cao mây nhạt, nước suối róc rách, tiếng ve kêu từng đợt, như là
bài hát ru con dài dòng.
Hạ Ngữ Băng ôm mèo già mí mắt nặng trĩu, ngủ gà ngủ gật, không
quá một lát dĩ nhiên thực sự đang ngủ.
Trong mơ mơ màng màng, dường như cô nghe đến một giọng nam
quen thuộc đang khẽ gọi: "Hạ Ngữ Băng, Hạ Ngữ Băng..."
Thanh âm này kỳ rất lạ, giống như xa cuối chân trời, lại như gần bên
tai, lúc có lúc không, lại rất quen thuộc. Hạ Ngữ Băng đã nghe giọng
nói này, cô cố gắng muốn mở mí mắt nặng nề lên, lại phát hiện hình
như là bị bóng đè, không nhúc nhích được mảy may.
"Mặt trời mưa, sương triều sinh, hồ tiên hiện..." Giọng nam mơ hồ kia
vẫn còn tiếp tục, chợt trở nên dồn dập: "Đi mau! cô ta sắp tới!"
Ai? Ai sắp tới? !
"Lâm Tây!" Dưới chân Hạ Ngữ Băng trống không, bỗng nhiên bị ngã
tỉnh.
Phí Hiên cầm bút vẽ, trên tay dính đầy thuốc màu sặc sỡ, lo âu nhìn
cô. Thấy cô tỉnh lại, Phí Hiên lấy điện thoại gõ một hàng chữ:

【Cô

Hạ, cô thấy ác mộng sao?

Hạ Ngữ Băng mơ màng một hồi, tầm mắt từ từ tập trung lại, cho đến
khi mèo già từ trong ngực cô nhảy ra ngoài, mới hoảng hốt hoàn hồn.
Ánh nắng trong núi rất sáng, không khí tươi mát, tùng gợn nước óng
ánh phản chiếu lên cầu đá, tất cả đều yên tĩnh không gì sánh được. Hạ
Ngữ Băng xoa huyệt Thái Dương, lấy điện thoại ra nhìn, vậy mà đã
năm giờ, cô không hay không biết ngủ hơn một giờ.
Thấy Phí Hiên lo âu nhìn mình, Hạ Ngữ Băng gượng cười, vỗ vỗ quần
đứng dậy: "Chị không sao, có lẽ là tối hôm qua mất ngủ, ngủ không
ngon nên ngủ gật. Được rồi, em vẽ xong chưa?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.