BẠN TRAI CÙNG NHÀ KHÔNG PHẢI NGƯỜI - Trang 186

Mặt trời mưa, sương triều sinh, hồ tiên hiện...
Hồ tiên hiện, hồ tiên hiện...
Mới vừa chạy lên cầu đá, sương mù phía sau chợt nhào tới, cắn nuốt
bọn họ trong một mảnh trắng xoá quỷ dị, tầm mắt của Hạ Ngữ Băng bị
che lại, hoàn toàn không phân rõ đông nam tây bắc, cây cầu đá mang
phong cách cổ xưa trong mưa mặt trời và làn sương trắng thình lình
xuất hiện này, nghiễm nhiên trở thành cầu Nại Hà âm trầm đáng sợ.
Trong làn sương mênh mông, có bóng dáng bay xẹt qua, như yêu ma
ngủ đông.
Cô và Phí Hiên sít sao ở cùng một chỗ, hoảng loạn va vào một lồng
ngực cứng rắn.
Hạ Ngữ Băng 'A' một tiếng, hét ầm lên. Phí Hiên cũng muốn hét to,
nhưng cậu là người câm, không hét được, chỉ có thể nắm Hạ Ngữ
Băng thật chặt, gần như muốn bẻ gãy cổ tay của cô.
Một thân ảnh cao to đứng lờ mờ trong sương trắng, đường nét hết sức
quen thuộc, Hạ Ngữ Băng ép mình phải trấn định lại, cô lui về phía
sau hai bước đánh giá bóng người xuất hiện kia, ánh mắt chợt sáng
lên, thử dò xét: "Anh?"
"Ừ." Lạnh lùng trầm ổn, đúng là giọng của Lâm Kiến Thâm thanh âm.
Nói tới cũng kỳ quái, Lâm Kiến Thâm vừa xuất hiện, sương trắng
cuồn cuộn cuồn cuộn kia lại chợt ngừng tập kích, sau đó giống như là
gặp được vật gì đáng sợ, sương trắng kia lấy Lâm Kiến Thâm làm
trung tâm lui về phía sau, trong nháy mắt đã lui khỏi cầu đá, lui về
trong núi sâu rừng cổ...
Mọi thứ dường như đnag đảo ngược, không quá một phút đồng hồ,
mưa mặt trời đã tạnh, ánh nắng trút xuống, sương mù tiêu tan, tầm mắt
khôi phục ánh sáng. Mèo già xao động khẩn trương trong ngực cũng
hạ lưng xuống, lông mèo dựng lên cũng dần xẹp xuống.
Lâm Kiến Thâm đứng cách Hạ Ngữ Băng ba bước chân, ánh mắt trầm
tĩnh nhìn chằm chằm vào chỗ sâu trong rừng rậm, như là đang giằng
co với sinh mệnh không nhìn thấy nào đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.