BẠN TRAI CÙNG NHÀ KHÔNG PHẢI NGƯỜI - Trang 192

Đến lúc rạng sáng, cô bị tiếng chó sủa liên tục và tiếng người huyên
náo đánh thức, vội vã khoác áo xuống lầu, đã nhìn thấy người già
trong thôn tụ lại thành tốp năm tốp ba kết bạn lên núi, mỗi người đều
lòng đầy căm phẫn.
Hạ Ngữ Băng mơ hồ nghe được mấy chữ đại loại như "Chộp được"
"Đưa đồn công an", cô đoán có lẽ sau mấy ngày giữ núi, cuối cùng đã
bắt được kẻ trộm cây rồi.
Lòng cô không khỏi buông lỏng.
Sáng sớm ngày hôm sau, Lâm Kiến Thâm và chú Hai từ đồn công an
trở về, Hạ Ngữ Băng đang chưng cách thủy trứng muối và nấu cháo
thịt, thấy Lâm Kiến Thâm người đầy sương sớm bước vào cửa. Cô
vươn đầu từ phòng bếp ra, vui mừng nói: "Đại anh hùng đã về rồi!"
Lâm Kiến Thâm ngẩn người, rồi cúi đầu cười: "Đừng nói nhảm, trộm
là mọi người cùng nhau bắt được, không phải là công lao của một
mình tôi."
Hạ Ngữ Băng rất ít khi thấy anh cười, hôm nay trong lúc lơ đãng khóe
miệng anh nhếch lên, trong có vài phần kinh diễm, cô nhìn không
chớp mắt, một hồi lâu sau cô mới hoàn hồn, quơ cái thìa giục Lâm
Kiến Thâm nhanh đi rửa mặt.
Một buổi sáng tươi đẹp trải qua trong cái nhếch miệng của Lâm Kiến
Tham và mùi thơm thoang thoảng của cháo, cùng với việc bọn trộm
cây bị đưa ra trước pháp luật, hình như thôn Linh Khê lại khôi phục
yên tĩnh thái bình xưa nay.
Tháng bảy lúa chín, khắp thôn toàn là hương thơm của lúa được thu
hoạch bằng máy gặt.
Mấy ngày nay trấn Phỉ Thúy có một gánh hát biểu diễn để quyên tiền
cho hoạt động cứu trợ, nguyên nhân là ở trấn trên có một tòa từ đường
của Chu gia, có người nói có hơn bốn trăm năm lịch sử, đã nhiều năm
chưa tu sửa, người trong thôn đã vài lần xin trưởng trấn sửa chữa, đều
bị trưởng trấn nói ngân sách không chi xuống mà cự tuyệt. Văn vật
hơn bốn trăm năm, nếu như bị hoang phế cũng thực sự quá đáng tiếc,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.