BẠN TRAI CÙNG NHÀ KHÔNG PHẢI NGƯỜI - Trang 237

Hạ Ngữ Băng cố ý lui về phía sau mấy bước, dẫm lên bụi cỏ vang lên
tiếng sột soạt: "Thôi vậy, bị yêu quái dã thú ăn tươi cũng tốt, té xuống
vách núi cũng được, đều là do mình, ai kêu mình không muốn sống
nữa, còn muốn lên ngọn núi tìm anh trai gì đây?"
"Hạ Ngữ Băng!" Rốt cuộc Lâm Kiến Thâm không nghe nổi nữa, chợt
xoay người.
Hạ Ngữ Băng cũng không đi quá xa, đứng ở phía xa nhìn anh cười,
thu sự lo lắng trong mắt anh vào đáy mắt. cô cười rất giảo hoạt, vừa
lòng mà cũng mềm mại.
"Rõ ràng lo lắng cho em như vậy, tại sao nhất quyết phải đuổi em đi?"
Cô nói: "Anh, anh không thể thành thực một chút sao?"
Lâm Kiến Thâm quay đầu đi, cứng nhắc nói: "Đừng làm rộn nữa."
Hạ Ngữ Băng kiên định: "Lâm Kiến Thâm, mặc kệ anh là người hay là
yêu, em không sợ, cũng không sợ sống cùng anh. Anh không muốn về
nhà cũng được, nhưng em hi vọng có thể thường xuyên thấy anh, anh
lén về nhà cũng được, em lén vào núi tìm anh cũng tốt, nói chung, em
không muốn xem anh là người lạ."
Lâm Kiến Thâm im lặng thật lâu, mới lên tiếng: "Em không sợ tôi, là
bởi vì em không nhìn thấy hình dáng thật sự của tôi. Khi tôi hiện
nguyên hình, đừng nói là em, tất cả mọi người đều sẽ sợ tôi."
Hạ Ngữ Băng nghi hoặc, đi hai bước về phía anh: "Hình dáng thật sự
của anh không phải em đã thấy rồi sao? Đêm hôm đó, em thấy cánh và
sừng của anh."
"Đó cũng không phải là hình dáng thật sự của tôi." Lâm Kiến Thâm
thản nhiên giương mắt lên, hít sâu một hơi như là đưa ra một quyết
định quan trọng nào đó: "Em xoay người sang chỗ khác đi."
Hạ Ngữ Băng ngơ ngác.
"Xoay người sang chỗ khác." Lâm Kiến Thâm lại lập lại một lần nữa:
"Nếu như ngươi có thể chấp nhận hình dáng thật sự của tôi, tôi sẽ cùng
em xuống núi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.