BẠN TRAI CÙNG NHÀ KHÔNG PHẢI NGƯỜI - Trang 273

"Em ở đây chờ tôi một lát." Nói xong Lâm Kiến Thâm đưa cây dù đen
cho cô, ra lệnh: "Bung dù."
"Hả?" Hạ Ngữ Băng ngẩng đầu nhìn bầu trời đầy sao, nghi ngờ hỏi:
"Nhưng trời đâu có mưa, tại sao phải bung dù?"
"Đợi rồi sẽ biết." Lâm Kiến Thâm cứng rắn đưa cây dù đen cho cô,
yên lặng một lát lại nói: "Quay lưng lại, không được nhìn lén."
Hạ Ngữ Băng lòng đầy nghi hoặc, nhưng giọng của Lâm Kiến Thâm
quá cương quyết, căn bản không cho cô cơ hội chất vấn, cô không thể
làm gì khác hơn là nghe theo, xoay người ngây người nhìn ánh nước
dập dờn.
Phía sau vang lên tiếng ồn ào, Hạ Ngữ Băng dựng thẳng lỗ tai lắng
nghe, không biết Lâm Kiến Thâm đang chơi trò gì.
Cuối cùng cô không thể kiềm chế lòng hiếu kỳ đang cuồn cuộn trong
tim phổi, cô bung dù, len lén xoay nửa khuôn mặt--
Lâm Kiến Thâm để trần, quần áo được gấp gọn gàng để trên tảng đá,
anh khom lưng, tấm lưng thon dài rắn chắc tạo ra độ cong đẹp mắt,
múi cơ bụng rõ ràng, ngón tay thon dài đang cầm quần trong kéo
xuống, hình như muốn cởi ra.
Hạ Ngữ Băng hít thở không thông.
Lâm Kiến Thâm phát hiện của cô nhìn lén, chợt đứng thẳng người, đôi
tai lập tức đỏ ửng lên vì xấu hổ: "Em!"
Hạ Ngữ Băng nhanh chóng quay đầu, lẩm nhẩm 'Sắc tức là không,
không tức là sắc', cảm giác như mình là Ngưu Lang đang nhìn lén
Chức Nữ tắm rửa.
Lâm Kiến Thâm đi vào trong rừng cây, đề phòng cô như đề phòng
cướp vậy. Không lâu sau, gió chợt nổi lên, Hạ Ngữ Băng suýt nữa bị
thổi vào hồ nước, cô vội vàng lui về sau vài bước, khi nhìn lại chỉ thấy
một bóng mờ to lớn bao phủ mình, một con rồng lớn màu đen chậm
rãi mở cơ thể ra, vươn đôi cánh ra, ngửa đầu phun ra một làn sương,
phát ra tiếng rồng ngâm hùng hồn...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.