BẠN TRAI CÙNG NHÀ KHÔNG PHẢI NGƯỜI - Trang 275

"Ông ngoại..." Cô nhìn yêu quái nửa người nửa cá kia, thì thào mở
miệng, rõ ràng là có thiên ngôn vạn ngữ muốn nói, nhưng đến bên
miệng lại biến thành một câu mang theo tiếng khóc nức nở: "Tại sao
ông không về thăm bà ngoại một lát?"
Trong đêm mưa đặc biệt này, tất cả bi thương đều được khuếch đại,
chờ đợi ngọn nguồn bí ẩn được công bố.
"Con à, ông vẫn luôn ở bên cạnh bà ấy."
Khuôn mặt tái nhợt của Lâm Tây nổi bật dưới ánh trăng, như là vừa
chạm vào cảnh mộng đã vỡ nát, một lúc sau, môi ông lay động, ghé
vào tảng đá bên bờ ngửa đầu nhìn cô, đôi mắt đỏ ửng: "Chỉ là thật lâu
trước đây, bà ấy đã không còn nhìn thấy ông nữa."
...
Đoạn này hài quá nên edit để mọi người đọc.
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình:
Hạ Ngữ Băng: Ông ngoại ông ngoại, ai là cô gái đáng yêu nhất trên
thế giới này?
Ông ngoại: Mẹ con.
Hạ Ngữ Băng: . . . anh anh. (Tiếng chim kêu nha)
Lâm Kiến Thâm: Đừng nghe ông ta, em đẹp nhất!."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.