BẠN TRAI CÙNG NHÀ KHÔNG PHẢI NGƯỜI - Trang 382

Lâm Kiến Thâm "a" một tiếng rồi lấy ra một chiếc hộp gỗ sơn đỏ từ
trong túi hành lý, do dự đưa cho Hạ Ngữ Băng: "Quà sinh nhật của
em, vốn định gửi qua đây cho em, nhưng tối hôm trước em gọi điện
cho tôi... Tôi liền nghĩ, không bằng tự mình đưa qua đây cho em. Đã
trễ lâu như vậy, em còn muốn không?"
"Muốn, tặng không mà, vì sao lại không muốn?" Hạ Ngữ Băng nhận
lấy cái hộp, vừa mở ra nhìn, liền thấy trong lớp vải nhung tinh mỹ là
một bộ dụng cụ ăn làm từ gỗ được chế tác hoàn toàn bằng tay, khắc
hoa tinh tế, cổ kính, mỗi một món đều dạt dào cảm xúc, cũng không
biết là dùng loại gỗ gì chế tác mà thành, nắm ở trong tay thế mà lại ấm
áp và trơn bóng như ngọc.
Hạ Ngữ Băng vuốt ve bát đĩa, không giấu nổi ý cười, hỏi: "Làm được
bao lâu rôi?"
"Cũng chưa được bao lâu." Lâm Kiến Thâm nhìn quanh căn hộ nho
nhỏ này của Hạ Ngữ Băng một vòng, lầu một là phòng khách và ban
công, còn lại cả lầu hai đều là phòng ngủ, chỉ có một cái giường. Vì
thế Lâm Kiến Thâm trong ngây thơ lại xen chút chờ mong mà đặt câu
hỏi: "Chúng ta..... phải ngủ chung sao?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.