BẠN TRAI CÙNG NHÀ KHÔNG PHẢI NGƯỜI - Trang 384

"Thoải mái." Lâm Kiến Thâm đã rửa mặt sạch sẽ nằm trên sô pha, cẩn
thận kéo chăn che đến ngực, như là một cậu bé ngoan đi nhà trẻ.
Hóa ra khi đại yêu quái đến một chỗ xa lạ cũng sẽ rất cẩn thận mà lấy
lòng người ta nha. Hạ Ngữ Băng cảm thấy buồn cười: "Vậy được rồi,
anh ngồi xe cả ngày hẳn đã rất mệt, ngủ sớm chút đi."
Lâm Kiến Thâm gật đầu, Hạ Ngữ Băng lại hỏi: "Đúng rồi, vì sao anh
không dùng yêu lực gì đó mà bay qua đây? Thế mà lại giống như con
người bình thườngmà tranh vé chen xe."
Ở Hàng Châu đều là chi trả điện tử, có thể tưởng tượng được một
người đến cả điện thoại thông minh cũng không có như Lâm Kiến
Thâm, một đường mò mẫm đến đây có bao nhiêu gian nan.
Lâm Kiến Thâm không ngờ cô sẽ đột nhiên hỏi loại vấn đề này, nằm ở
trên sô pha, cẩn thận nghiêng đầu trả lời: "Nếu là hiện hình bay qua
đây, sẽ bị con người phát hiện."
Hạ Ngữ Băng buông tiếng thở dài, không biết vì sao, đột nhiên rất
muốn đi qua ôm anh một cái.
"Ngủ ngon!" Cô nói xong thì tắt đèn, chỉ để lại một ngọn đèn treo
tường màu vàng nhạt ở chỗ cầu thang.
Trong mắt Lâm Kiến Thâm là ánh đèn mờ nhạt, giọng thật nhẹ mà
nói: "Ngủ ngon."
Hạ Ngữ Băng nhìn anh một cái, nhịn không được cười, trong lòng nảy
lên một cảm giác an tâm chưa từng có. Chỉ trong nháy mắt, khi cô
nhìn thấy người đàn ông này ở bên dưới lầu nhà mình thì cô đã nghĩ
xong rồi, cả đời này chỉ cần có anh.
Lâm Kiến Thâm chịu vì cô mà rời khỏi núi sâu đi đến nơi này, thì cô
vì cái gì mà không dám cùng anh dũng cảm một lần đây? Nghĩ như
vậy, cô liền chìm vào mộng đẹp.
Ban đêm đang ngủ đến cực kỳ thoải mái, đột nhiên nghe được dưới
lầu vang lên "phanh" một tiếng. Hạ Ngữ Băng liền bừng tỉnh, vội vàng
xuống giường rồi mở đèn, lúc rời giường ghé vào lan can lầu hai mà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.