BẠN TRAI CÙNG NHÀ KHÔNG PHẢI NGƯỜI - Trang 386

Một giấc ngủ đến tận hừng đông luôn, lúc tỉnh lại đã là hơn tám giờ
sáng.
Nếu là quá khứ, cô có thể ngủ nướng đến độ cơm sáng và cơm trưa
cùng nhau xử lý luôn, hôm nay lại phá lệ bật dậy, lấy tốc độ nhanh
nhất mà rửa mặt thay quần áo trên lầu hai, sau đó tinh thần phấn chấn
mà xuống lầu chào hỏi Lâm Kiến Thâm. Đây là ngày đầu tiên hai
người chính thức kết giao, nhất định phải trải qua thật ý nghĩa mới
được!
Nhưng có người so với cô còn có tinh thần hơn.
Phòng khách đã được sắp xếp chỉnh chỉnh tề tề, bộ dụng cụ ăn thủ
công kia được bày lên giá, trên sô pha, chăn được gấp thành một khối
vuông chỉnh tề, gối dựa dường như cũng được xếp thành hàng rất cẩn
thận, sáng sủa sạch sẽ, sàn nhà được quét đến sáng bóng, ngay cả
không khí dường như cũng sáng lấp lánh lên, suýt nữa lóe mù đôi mắt
Hạ Ngữ Băng.
Lâm Kiến Thâm đi ra từ nhà vệ sinh, phơi khô khăn lau, tháo bao tay
nilon và tạp dề màu hồng nhạt xuống, sau đó lộ ra một nụ cười cực kỳ
nhạt với Hạ Ngữ Băng: "Em tỉnh rồi."
Hạ Ngữ Băng quả thực không dám xuống lầu, sợ chân mình sẽ vấy
bẩn sàn nhà sáng lấp lánh này, hỏi từ tận đáy lòng: "Lâm Kiến Thâm,
anh là cô gái ốc đồng à?"
Lâm kiến Thâm hơi hơi ngẩng đầu, lộ ra dáng vẻ nghi hoặc.
"Không có gì, anh....." Hạ Ngữ Băng điểm mũi chân đi xuống lầu, cảm
khái: "Anh quá chăm chỉ, thật tốt."
"Loài người thật là yếu ớt, tôi lớn hơn em, mạnh hơn em, sống được
lâu hơn em, đương nhiên phải chăm sóc em nhiều hơn một chút rồi."
Anh nói như tất nhiên phải vậy: "Vốn dĩ muốn tiện thể hầm chút cháo,
nhưng mà đồ làm bếp nhà em… tôi không biết dùng mấy."
Hạ Ngữ Băng cười, trong lòng vô cùng thoải mái, nói; "Bữa sáng là ra
ngoài ăn biết không? Bên ngoài có nhà làm bánh bao gạch cua đặc biệt
ngon, ăn xong chúng ta đi ra ngoài chơi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.