BẠN TRAI CÙNG NHÀ KHÔNG PHẢI NGƯỜI - Trang 387

Lâm Kiến Thâm gật gật đầu: "Chúng ta thế này là đi hẹn hò ư?"
"Đúng vậy, hẹn hò:" Hạ Ngữ Băng giang hai tay ra, dạo một vòng
trước mặt anh: "Lần đầu tiên hẹn hò, anh hy vọng bạn gái mình sẽ
buộc tóc hay buông tóc? Mặc váy dài hay là mặc quần?"
"Buông tóc đi." Lâm Kiến Thâm nói: "Tối hôm qua tuyết rơi, lỗ tai em
bị lạnh."
Nói xong, anh lại hỏi; "Hẹn hò xong là chúng ta có thể ngủ cùng nhau
ư?"
"Anh vẫn nên im miệng đi." Hạ Ngữ Băng trả lời.
Lâm Kiến Thâm là một người anh trai rất đủ tư cách, càng là một
người bạn trai ưu tú, có kêu cùng đi dạo phố cả ngày cũng sẽ không
than mệt, đặc điểm không tốt duy nhất chính là luôn tranh trả tiền. Hạ
Ngữ Băng biết có một số đàn ông có lòng tự trọng rất cao, không thích
con gái trả tiền, nhưng cô cũng biết Lâm Kiến Thâm chưa va chạm
bên ngoài nhiều, tiền kiếm được cũng không dễ, cô tiếc phải tiêu tiền
của anh, có khi nhân lúc anh rút ví sẽ sấn lại lén quét mã tính tiền
trước, sau khi Lâm Kiến Thâm phát hiện liền quay đầu nghiêm túc
nhìn cô: "Hạ Ngữ Băng, không thể như vậy."
Hạ Ngữ Băng ha ha mà lừa gạt lấy lệ, kéo cánh tay Lâm Kiến Thâm,
nói: "Đi thôi, đi thôi, chúng ta đi chơi gắp búp bê đi."
Vì thế, đến tối, Lâm Kiến Thâm một tay xách theo túi lớn túi nhỏ đủ
màu, một tay xách theo hải sản mới mua về, bên cạnh còn có một Hạ
Ngữ Băng đang ngâm tiểu khúc đi theo, như là một người đàn ông
đang yêu lòng đầy thỏa mãn bình thường mà trở về nhà.
Đi ngang qua một tiệm thuốc ở cửa tiểu khu, tiệm tên là "tiệm thuốc
Nghênh Xuân", như bởi vì ngọt đèn ở chỗ từ đầu tiên bị tắt nên ban
đêm liền biến thành ba chữ "tiệm thuốc Xuân"[1], Hạ Ngữ Băng nhìn
thấy liền kéo theo Lâm Kiến Thâm cười đau cả bụng.
[1] Vì cách viết của Trung Quốc là "Nghênh Xuân tiệm thuốc" nên từ
đầu tên là từ "Nghênh".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.