BẠN TRAI CÙNG NHÀ KHÔNG PHẢI NGƯỜI - Trang 401

"Biết rồi mà!" Hạ Ngữ Băng nắm chặt cánh tay Lâm Kiến Thâm, kéo
anh vào trong phòng của cô, nhanh chóng đóng cửa lại, đè Lâm Kiến
Thâm lên ván cửa, nói: "Ba em và anh nói gì hả?"
"Nói rất nhiều chuyện!" Độ ấm của điều hòa trong phòng có hơi cao,
Lâm Kiến Thâm liền cởi tây trang, chỉ mặc một chiếc áo sơ mi trắng
và áo gile làm từ lông dê, giống một quý công tử mới ra đời va chạm
không lâu, cúi đầu xuống nhìn cô, nói: "Chú Hạ thật thương em."
"Đó là đương nhiên!" Hạ Ngữ Băng kiêu ngạo, nói: "Vế sau, anh phải
yêu em nhiều hơn so với ba."
Lâm Kiến Thâm nắm chặt lấy tay cô, thấp giọng nói: "Được." Vừa nói
xong, mày anh lại nhăn lại, nghiêng đầu hắt xì hai cái.
"Làm sao vậy? Cảm rồi sao?" Hạ Ngữ Băng vội vàng cầm tây trang
lên phủ thêm cho anh, hoàn toàn đã quên mất thể chất đặc thù của đại
yêu quái, sao có thể cảm lạnh?
"Không có việc gì, có hơi dị ứng." Lâm Kiến Thâm cầm tay cô, hai
người cùng nhau ngồi xuống chiếc đệm giường mềm mại màu hồng
nhạt, vai kề vai.
"Vì sao lại dị ứng? Bởi vì trưa hôm nay ăn hải sản ư?"
"Không phải, không khí nơi này quá lạnh, so với khí hậu ở thôn Linh
Khê thì có chút khác biệt, nên hơi không thích nghi kịp." Lâm Kiến
Thâm nhẹ nhàng hít hít cái mũi, lại sợ Hạ Ngữ Băng lo lắng thấp
giọng an ủi: "Không sao, qua mấy ngày là tốt thôi."
Hạ Ngữ Băng hít mũi, cũng không phát hiện ra không khí ở Hàng
Châu có chỗ nào khác với thôn Linh Khê, nhưng đúng là rất lạnh, có
lẽ khác biệt nhỏ như vậy chỉ có yêu quái mới có thể nhận ra.
Nhớ đến Lâm Kiến Thâm từng nói, yêu quái nếu rời khỏi nơi đã chọn
là quê hương sinh tồn, linh lực sẽ dần dần suy kiệt, thậm chí còn có
thể chết đi. Lâm Kiến Thâm đã đến cấp bậc đại yêu quái này, tuy rằng
không đến mức rời khỏi quê hương mà chết, nhưng thế nào cũng đã
chịu ít nhiều ảnh hưởng, tu vi cũng sẽ trì trệ không tăng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.