BẠN TRAI CÙNG NHÀ KHÔNG PHẢI NGƯỜI - Trang 404

Thâm, hỏi: "Trước kia có phải anh rất hay bắt nạt yêu quái trong núi
không? Em thấy Hoàng đại tiên tiểu yêu linh tinh kia, đều sợ anh chết
khiếp."
"Tôi không chỉ bắt nạt chúng nó, nếu không nghe lời, tôi còn sẽ ăn
luôn chúng nó. Yêu quái không có pháp lực gì đáng nói, lớn mạnh
chính là quyền uy." Vừa nói Lâm Kiến Thâm vừa rũ mắt xuống, giọng
điệu mang theo chút phẫn uất: "Có thể do tôi quá hung dữ nên chúng
nó đều không thích tôi."
Hạ Ngữ Băng rất tự nhiên mà tiếp lời anh: "Em thích anh là đủ rồi
mà."
Nếu là trước đây, Lâm Kiến Thâm khẳng định sẽ không ngần ngại mà
"hừ" một tiếng, nói: "Miệng lưỡi trơn tru." Nhưng hôm nay Lâm Kiến
Thâm lại chỉ có quay đầu nhìn cô, ngẩn người xong mới nói: "Sao em
có thể nói lời như vậy?"
Miệng lưỡi anh vụng về, không giống như Hạ Ngữ Băng khéo mồm
khéo miệng khiến cho người khác vui vẻ, trong lòng có chút mất mát,
rất muốn nói hai câu để lấy lòng cô gái mình thích, nhưng nghẹn nửa
ngày cũng không nói được một câu.
Thỉnh thoảng căng óc mà nói ra được một câu, lại bị Hạ Ngữ Băng
ghét bỏ mà coi là "lời đường mật", thật là quá đủ.
"Ăn nhiều dễ thương mà lớn lên sẽ nói toàn lời dễ nghe." Hạ Ngữ
Băng đặt người tuyết lên bồn cây, duỗi tay kéo Lâm Kiến Thâm: "Đi
thôi, đi ra ngoài lái xe về chung cư."
Cô mới vừa nghịch người tuyết xong, đầu ngón tay có hơi lạnh, Lâm
Kiến Thâm liền đem tay cô bỏ vào túi anh sưởi ấm, chỉ chốc lát sau đã
sưởi đến nóng hừng hực.
Hai người vừa nói vừa cười đi ra khỏi cổng lớn của biệt thự, thấy
trong đình hóng mát ở cửa có một bóng dáng quen thuộc đang đứng.
Áo khoác lông dê mỏng màu vàng nhạt, kết hợp cùng khăn quàng cổ
cùng màu, tóc dài rối tung, vóc người yểu điệu, không phải Từ Miêu
thì là ai?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.