BẠN TRAI CÙNG NHÀ KHÔNG PHẢI NGƯỜI - Trang 99

Lâm Kiến Thâm giục cô: “Ăn dưa hấu đi rồi thay quần áo, tôi đến nhà
chú Ba mượn xe.”
Hạ Ngữ Băng cho rằng Lâm Kiến Thâm lại mượn chiếc xe máy điện
cổ lỗ rách nát kia, nhưng mà khi thu dọn xong đi xuống thì là chiếc xe
tải nhỏ màu bạc.
Lâm Kiến Thâm ngồi ở ghế lái bấm còi, vươn tay mở cửa ghế phụ. Hạ
Ngữ Băng bò lên ghế phụ, thắt dây an toàn, ho khan hai tiếng: "Anh,
anh cũng có lúc khai thông tư tưởng nông thôn, dùng xe vận tải nhỏ
nha!"
Lâm Kiến Thâm ‘ừ’ một tiếng, đưa cho cô một bình trà thảo mộc
nóng: "Uống chút đi, thanh nhiệt."
Chiếc xe tải nhỏ chạy đều trên đường núi, Hạ Ngữ Băng uống hai
ngụm trà, vị ngọt thanh và hương thơm thoang thoảng theo cổ họng
trượt xuống, cả người thoải mái không ít. Loại trà này khác với loại trà
thảo dược mà cô thường uống, có một mùi hương hoa quả kỳ lạ, cô
không nhịn được liếm môi hỏi: "Trà thảo mộc này do anh làm sao?
Uống rất ngon."
"Quả dại trong núi và thảo mộc khô, bỏ thêm mật ong." Quả dại kia
mọc chung với lá cỏ ở trên vách đá chỗ ngược sáng, rất khó ngắt,
nhưng việc này đối với Lâm Kiến Thâm mà nói thì chỉ như một bữa ăn
sáng mà thôi.
Xe chạy băng qua rừng cây cổ thụ, ánh nắng và lá xanh đan xen vào
nhau, tạo thành một bức tranh cuộn tròn tươi đẹp và ấm áp. Hạ Ngữ
Băng ngồi ngửa hẳn ra trên ghế, hơi thở nóng hổi, câu được câu mất
nói chuyện phiếm với Lâm Kiến Thâm: "Anh, anh thi bằng lái lúc nào
vậy? Em thi C1, nhưng chưa có kinh nghiệm lái xe đường trường một
mình. Loại xe này hẳn phải thi C3 hoặc C4 nhỉ?"
Lâm Kiến Thâm bình tĩnh xoay tay lái, đưa ra một câu hỏi cực kỳ
đáng sợ: “Bằng lái là cái gì?”
“…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.