BÁN YÊU TƯ ĐẰNG - Trang 592

đó… Vậy mà sau khi vợ tôi về nhà vẫn ôm con gái ngồi xem tivi, bình
thường cô ấy đâu có như thế. Nhưng thôi, như vậy cũng tốt, có thể tâm
trạng bây giờ vẫn còn chưa ổn định, xem chương trình giải trí cho thư
thả…”

Nói đến đây anh ta dường như mới nhớ ra điều gì: “Anh Tần, nếu anh

rảnh thì đến nhà tôi chơi một chút nhé?”

Tần Phóng còn chưa kịp lên tiếng đáp lại thì đã thấy Nhan Phúc Thụy ở

bên cạnh vừa nháy mắt vừa phồng mang trợn má. Lòng anh thầm buồn
cười, cố ý im lặng một lát rồi mới viện cớ từ chối khéo. Nhìn anh Vạn kia
đã vào tòa nhà, Nhan Phúc Thụy mới thở phào nhẹ nhõm, lên tiếng oán
trách Tần Phóng: “Cậu do dự cái gì hả? Dĩ nhiên là không thể vào rồi, nguy
hiểm lắm, đó là Bạch Anh đấy biết chưa.”

Người vợ vẫn xem tivi suốt, anh Vạn lại mua về túi lớn túi nhỏ toàn là

tơ lụa, thật sự là giống hệt với chuyện Tư Đằng lúc trước. Tần Phóng bỗng
nghĩ đến điều gì đó: “Nếu Bạch Anh lại muốn hại người, không phải tôi
cũng nên nhắc nhở anh Vạn sao, anh ta và con gái còn ở đấy, cũng rất nguy
hiểm.”

Anh vừa nói vừa lấy điện thoại ra, cúi đầu tìm số điện thoại của anh Vạn

mà lúc trước anh đã lưu. Nhan Phúc Thụy ở bên cạnh lớn tiếng nhắc nhở
anh: “Cậu định nói như thế nào? Bảo thẳng anh ta rằng vợ anh ta thật ra là
yêu quái hả? Người ta chịu tin cậu mới lạ…”

Nói đến giữa chừng thì ông chợt im bặt, Tần Phóng thấy kỳ lạ, ngẩng

đầu lên nhìn ông, phát hiện Nhan Phúc Thụy lại đang chớp mắt phồng má
lên rồi, đầu còn cố nghiêng sang một bên, lại còn giơ tay lên che mặt. Tần
Phóng quan sát ông một hồi, quả thật thấy hoang mang vô cùng: “Ông bị
bệnh à?”

Nhan Phúc Thụy quýnh quáng cả lên, mặt nghiêng qua nghiêng lại vẫn

không tránh được, đành gào to về phía sau Tần Phóng: “Không phải tự tôi
muốn đến đây đâu, là Tần Phóng lôi tôi đến đấy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.