BĂNG - Trang 500

“Là cô. Tôi biết ai đã giết con ngựa. Và gần như chắc chắn cũng là kẻ đã

mang DNA của Julian Hirtmann ra khỏi đây. Anh có muốn biết là ai
không?”

“Đợi một lát,” anh nói.
Anh đi chậm lại và tấp vào lề đường. Xung quanh, cơn gió đang xoáy

qua đám cây, nào cành nào nhánh giương nanh múa vuốt trước ánh sáng
đèn pha, giống như trong một bộ phim cổ theo chủ nghĩa biểu hiện của
Đức

.

“Tiếp tục đi. Kể cho tôi nghe tất cả xem nào.

"Cô nói tác giả của các e-mail tên là Éric?”
“Phải. Anh biết là ai không?”
“Tôi nghĩ là có.”
Servaz đỗ xe ven đường, ngay giữa cánh rừng, nghĩ về thông tin vừa

nhận được. Giả thuyết nhen nhóm sau khi anh đến nghĩa trang đã được
củng cố một lần khi Irène Ziegler tiết lộ rằng Maud từng bị hãm hiếp, giờ
được củng cố lần hai nhờ người phụ nữ ở Viện. Và củng cố theo cách bất
ngờ nhất. Éric Lombard… Anh nhớ đến hai gã bảo vệ ở nhà máy điện cùng
sự im lặng và những lời nói dối của họ. Ngay từ đầu, anh đã chắc chắn họ
đang có điều giấu giếm. Giờ thì anh biết họ nói dối không phải vì có tội, mà
vì bị ép buộc. Hoặc bị tống tiền hoặc được mua sự im lặng, có lẽ là cả hai.
Bọn họ đã nhìn thấy sự thật, nhưng lựa chọn giữ im lặng và nói dối, ngay
cả khi việc này khiến chính họ bị tình nghi, bởi họ biết rằng mình không
thể làm gì khác.

“Cô tìm hiểu được lâu chưa, cô Berg?”
Mất một lúc cô mới trả lời, “Tôi mới tới Viện vài ngày.”
“Có thể nguy hiểm đấy.”
Lại im lặng. Servaz băn khoăn cô Berg đang gặp nguy hiểm tới mức nào.

Cô ta không phải cảnh sát, chắc hẳn sẽ phạm sai lầm. Và cô ta đã dấn thân
vào một môi trường tàn bạo, nơi bất cứ chuyện gì cũng có thể xảy ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.