BĂNG - Trang 501

“Cô đã nói với ai khác chưa?”
“Chưa.”
“Nghe kĩ này,” anh nói. “Đây là việc cô sẽ phải làm. Cô có xe không?”
“Có.”
“Tốt. Lập tức rời khỏi Viện, lên xe và lái đến Saint-Martin trước khi bị

cơn bão tuyết ngăn lại. Đi thẳng tới trụ sở sen đầm và yêu cầu nói chuyện
với trưởng công tố. Nói với bà ấy là tôi bảo cô đến. Và nói với bà ấy mọi
điều cô vừa nói với tôi. Cô hiểu không?”

“Hiểu.”
Anh cúp máy rồi, cô mới nhớ ra xe của mình không khởi động được.

Dưới ánh đèn pha, Servaz nhìn thấy những tòa nhà của trại. Trông tối

tăm và quạnh quẽ. Chẳng thấy ngựa cũng chẳng thấy người. Những gian
chuồng đã đóng lại về đêm, hoặc vì mùa đông. Anh dừng lại trước tòa nhà
lớn xây bằng gỗ và gạch rồi ra khỏi xe.

Những bông tuyết cuộn xoáy như muốn nuốt chửng anh khi gió rít qua

những rặng cây. Servaz dựng cổ áo lên và hướng về phía lối vào. Những
con chó bắt đầu sủa và giật xích trong bóng tối. Có ánh đèn bên trong một ô
cửa sổ và anh thấy một bóng người nhìn ra.

Servaz bước vào tòa nhà. Cánh cửa khép hờ với ánh đèn ở giữa hành

lang. Anh bị choáng vì mùi phân ngựa. Ở bên phải, ngay dưới một hàng
đèn, anh thấy một con ngựa và một kị sĩ đang đi vòng quanh trường cưỡi
rộng lớn trong nhà, dù đêm đã khuya. Marchand bước ra từ cánh cửa đầu
tiên phía bên trái.

“Chuyện gì thế?” Ông ta nói.
“Tôi có vài điều cần hỏi ông.”
Ông ta dẫn anh tới một cánh cửa khác ở phía trước một đoạn. Servaz đi

vào. Vẫn là văn phòng bày đầy cúp, những cuốn sách về ngựa và những
kẹp tài liệu anh đã nhìn thấy vào hôm đầu tiên ghé thăm. Trên màn hình
laptop là ảnh một con ngựa. Một con vật tuyệt mỹ với bộ lông nâu đỏ của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.