BĂNG - Trang 105

“Chết đuối trong 50 centimet nước?”
“Tại sao không? Cũng không phải là chưa từng xảy ra.”
Servaz suy nghĩ trong giây lát, Samira nói đúng.
“Còn dấu vân tay?” Anh hỏi.
“Chúng tôi đang đợi.”
Cô thả gót giày xuống sàn và đứng lên.
“Tôi phải đi đây. Tôi có hẹn với thẩm phán.”
“Lính mới cừ đó chứ?” Espérandieu nói khi cô gái đã rời khỏi phòng.
Servaz gật đầu cười. “Cậu có vẻ thích Samira.”
“Cô ấy làm việc chăm chỉ, đáng tin cậy và ham học hỏi.”
Servaz đồng tình. Anh không hề do dự giao phó trọng trách điều tra vụ

án mạng của người đàn ông vô gia cư cho Espérandieu và Samira. Họ ngồi
chung một văn phòng, thích khá nhiều thứ giống nhau (đặc biệt là một số
kiểu quần áo nhất định), và họ có vẻ hợp nhau. Cũng chỉ có thể mong đợi
hai cảnh sát cá tính mạnh có quan hệ tốt đến chừng ấy là cùng.

“Bọn em sẽ tổ chức một bữa tiệc nhỏ vào thứ Bảy,” Espérandieu nói.

“Charlène nhất định muốn mời anh tham gia.”

Servaz nghĩ tới vợ cậu trợ lý và sắc đẹp có phần quá đáng của cô. Lần

gặp mặt gần đây nhất, cô mặc một chiếc váy dạ tiệc đỏ tôn dáng, mái tóc đỏ
nhảy nhót dưới ánh đèn như một ngọn lửa, và anh cảm thấy cổ họng mình
nghẹn ứ. Vợ chồng Espérandieu là những chủ nhà hoàn hảo, anh đã có một
buổi tối rất thú vị, nhưng điều đó không có nghĩa là anh muốn tham gia vào
nhóm bạn của họ. Anh từ chối lời mời, lấy cớ rằng đã hứa dành buổi tối
hôm đó với con gái.

“Em để hồ sơ của bọn trẻ trên bàn anh nhé,” người trợ lý gọi với theo khi

anh ra khỏi cửa.

Trở lại văn phòng của mình, Servaz cắm sạc điện thoại và bật máy tính

lên. Hai giây sau có thông báo một tin nhắn đến. Anh mở khóa. Một cách
miễn cưỡng. Vì với Servaz, điện thoại di động chính là phòng tuyến cuối

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.