BĂNG - Trang 125

“Có nhân viên nào làm việc cho nhà máy điện hay tập đoàn của anh bị sa

thải trong mấy năm gần đây không?”

Lombard lần lượt nhìn hai người khách. Với mái tóc, bộ râu và đôi mắt

màu lam, anh ta thực sự toát ra vẻ hấp dẫn không thể cưỡng nổi, như một
tay thủy thủ lão luyện, như những bức chân dung trên báo.

“Đây là tiểu tiết rồi. Tôi không dính dáng đến việc quản lý nhân sự, cũng

như giải quyết các vấn đề nhỏ như nhà máy điện. Nhưng hai vị có toàn
quyền truy cập tài liệu liên quan đến nhân sự. Và nhân viên của tôi cũng
tùy ý các vị bố trí. Tất cả bọn họ đều đã được phổ biến vấn đề này. Thư kí
của tôi sẽ gửi cho các vị một danh sách tên họ cùng số điện thoại. Đừng
ngần ngại liên hệ với bất cứ ai. Nếu có kẻ nào trong số đó gây khó dễ cho
các vị, cứ gọi cho tôi. Như tôi đã nói, trong tất cả các mối quan tâm hiện
nay, đây là vấn đề được ưu tiên hàng đầu, và tôi cũng toàn tâm toàn ý giúp
đỡ các vị 24/24.” Anh ta lấy ra một tấm danh thiếp và đưa nó cho Ziegler.
“Còn nữa, các vị đã thấy nhà máy thủy điện rồi đấy. Nó đã xuống cấp và
chẳng mấy sinh lời. Chúng tôi giữ nó lại chỉ vì lý do lịch sử và gia đình.
Marc Morane, giám đốc hiện tại là người tôi biết từ nhỏ. Chúng tôi học
cùng trường tiểu học. Nhưng tôi không gặp anh ta nhiều năm nay rồi.”

Servaz hiểu rằng lời lưu ý cuối cùng chính là muốn nhấn mạnh thứ bậc

của tất cả những người liên quan. Đối với người thừa kế đế chế này, giám
đốc nhà máy điện chỉ là một nhân viên như bao kẻ khác, ở tận nấc thang
dưới cùng, chẳng khác công nhân của chính anh ta là mấy.

“Trung bình một năm anh dành bao nhiêu thời gian ở đây?” Ziegler hỏi.
“Khó nói lắm. Để tôi nghĩ xem… Có lẽ khoảng từ sáu đến tám tuần.

Không hơn. Đương nhiên tôi dành nhiều thời gian ở căn hộ tại Paris hơn
lâu đài cổ này. Tôi cũng thường xuyên ở lại New York. Thành thực mà nói,
quá nửa thời gian của tôi đều là đi công tác. Nhưng tôi thích đến đây, đặc
biệt vào mùa trượt tuyết và mùa hè, để vui đùa cùng lũ ngựa. Tôi cũng có
những trại nuôi ngựa và trường luyện ngựa khác, chắc hẳn các vị cũng biết.
Nhưng đây là nơi tôi đã trải qua phần lớn thời thơ ấu và niên thiếu của
mình, trước khi bố tôi gửi tôi đi du học. Có thể các vị thấy nó u ám, nhưng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.