BĂNG - Trang 191

như, khách du lịch đi ngang qua và cần một viên aspirin. Ngay cả tôi cũng
không tin tưởng ông ta khi cần uống thuốc.”

“Vậy tại sao ông bà không ly dị?”
Bà cười khẩy. “Anh nghĩ tôi có thể bắt đầu lại cuộc đời ở tuổi này sao?

Căn nhà đủ rộng cho hai người. Chúng tôi có không gian riêng và chúng tôi
hạn chế tối đa việc can thiệp vào cuộc sống của nhau. Bên cạnh đó, tôi
thường phải đi công tác. Điều đó khiến cho… đã khiến cho mọi thứ dễ
dàng hơn.”

Servaz nghĩ tới một thành ngữ La tinh tương ứng: Consensus non

concubitus facit nuptias (Điều làm nên hôn nhân không phải là đêm tân
hôn, mà là sự đồng thuận.)

Anh quay sang ông thị trưởng và hỏi, “Tối thứ Bảy nào ông ấy cũng đi

chơi poker, vậy còn ai tham gia nữa?”

“Có tôi, và mấy người bạn khác,” Chaperon trả lời. “Như tôi đã nói với

đại úy.”

“Ai đã ở đó vào tối qua?”
“Serge Perrault, Gilles, và tôi.”
“Họ có phải bạn chơi thường ngày của ông không?”
“Phải.”
“Ông có đặt tiền không?”
“Có, ít thôi. Hoặc khao ăn nhà hàng. Ông ta chưa bao giờ kí bất cứ giấy

nợ nào, nếu đó là điều anh đang nghĩ. Và dù sao thì Gilles vẫn thường
thắng. Ông ta chơi rất khá,” ông bổ sung và nhìn về phía bà vợ Grimm.

“Có chuyện gì đặc biệt xảy ra trong lúc các ông chơi không?”
“Ví dụ như?”
“Tôi không biết. Một cuộc tranh cãi chẳng hạn…”
“Không.”
“Các ông chơi ở đâu?”
“Ở chỗ của Perrault.”
“Sau đó?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.