BĂNG - Trang 212

“Không vấn đề gì. Tôi đã quên rồi.”
“Như thế càng tốt. Chắc cô nghĩ tôi rất vô lý.”
“Không hề. Những câu hỏi của tôi đúng là… không thích đáng lắm.”
“Đúng vậy,” anh ta cười. “Như thể cô chẳng bao giờ thiếu chuyện để

hỏi.”

Anh ta cắn chiếc bánh sừng bò một cách ngon lành.
“Chuyện gì đã xảy ra dưới thung lũng hôm qua thế?” Cô đổi chủ đề. “Tôi

tình cờ nghe được vài cuộc nói chuyện, hình như xảy ra vụ gì đó kinh
khủng lẳm.”

“Người ta tìm thấy thi thể một người đàn ông, một dược sĩ ở Saint-

Martin.”

“Ông ta chết thế nào?”
“Họ thấy ông ta treo lủng lẳng dưới một cây cầu.”
“Ồ! Ra thế…”
“Ừm,” Alex ậm ừ, miệng nhồm nhoàm đầy bánh.
“Một cách kết thúc cuộc đời thật tồi tệ!”
Anh ta ngước lên và nuốt miếng bánh đang nhai. “Không phải tự tử.”
“Không phải?”
Anh ta nhìn sâu vào mắt cô, “Giết người.”
Cô không biết có phải Alex đang đùa không. Cô cười cười, săm soi biểu

cảm của anh ta. Có vẻ không phải. Nụ cười của cô biến mất. Một cơn ớn
lạnh chạy giữa hai xương bả vai.

“Thật kinh khủng! Họ chắc chắn không?”
“Chắc,” anh ta nói, hơi ngả về phía cô để không phải cao giọng mà cô

vẫn nghe thấy, dù không gian xung quanh khá ồn ào. “Và đó chưa phải là
tất cả…”

Alex chúi lại gần hơn. Hơi gần quá. Diane nhích ra, cô không muốn trở

thành nguồn cơn của mấy chuyện đồn thổi khi mới chỉ chân ướt chân ráo
đến đây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.