BĂNG - Trang 251

Servaz liếc nhìn đồng hồ trên tường.
“Được. Chúng ta đều có việc để làm. Về phần tôi, tôi cần đi gặp một

người. Tôi nghĩ đã đến lúc hỏi Chaperon vài câu.”

Diane rời Viện, quấn kín người trong chiếc áo len, quần trượt tuyết, áo

phao mùa đông và đôi bốt viền lông. Cô đeo hai đôi tất, thoa chút son
dưỡng môi. Con đường mòn phủ dày tuyết bắt đầu ở phía Đông của tòa nhà
và dẫn sâu vào những rặng cây về hướng thung lũng.

Chẳng mấy chốc đôi bốt đã lún sâu vào lớp tuyết mới tinh, nhưng cô vẫn

bình tĩnh giữ nhịp bước đều đặn. Hơi thở của cô tạo thành những đám mây
hơi nước nho nhỏ. Cô cần hít thở không khí trong lành. Kể từ khi nghe lỏm
được cuộc đối thoại qua lỗ thông gió, bầu không khí trong Viện bỗng trở
nên ngột ngạt. Chúa ơi! Làm sao cô có thể chịu đựng hết một năm ở nơi
này?

Đi bộ vẫn luôn giúp cô thanh lọc đầu óc. Không khí giá buốt kích thích

các tế bào thần kinh. Càng nghĩ, cô càng nhận ra không có gì ở Viện diễn ra
như cô đã dự kiến.

Toàn bộ các vụ việc kinh khủng diễn ra ngoài kia có vẻ đều liên quan tới

nơi này…

Diane băn khoăn, có ai đã từng để ý thấy chuyện kì lạ mà cô vẫn thường

thấy mỗi đêm không? Có lẽ việc đó cũng chẳng liên quan tới những chuyện
kia, nhưng cô băn khoăn liệu có nên nói với Xavier, để đề phòng.

Một con quạ bỗng cất tiếng kêu ngay trên đầu cô làm tim cô muốn nhảy

ra khỏi lồng ngực. Rồi nó đập cánh bay mất, tĩnh lặng một lần nữa ngự trị.
Thật tiếc vì không có ai để trò chuyện. Nhưng cô ở đây một mình, và chỉ có
cô, một mình cô, mới có thể đưa ra quyết định đúng đắn.

Con đường không quá dài nhưng nỗi cô đơn của những ngọn núi đè nặng

lên Diane. Ánh sáng và sự tĩnh lặng rơi xuống từ trên đỉnh những ngọn cây
mang tới một cảm giác buồn thảm, tang tóc. Những gờ đá ngất ngưởng bao
xung quanh thung lũng chưa bao giờ hoàn toàn khuất khỏi tầm mắt, cũng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.