BĂNG - Trang 284

Servaz liếc ra ngoài ô cửa đang mở. Bên ngoài, mọi thứ đều tĩnh lặng.

Nhưng hình ảnh cặp đèn pha chớp lên qua gương chiếu hậu đã ăn sâu vào
tiềm thức của anh. Anh cố dỏng tai xem có tiếng động cơ nào không. Tất cả
những gì anh nghe thấy là âm thanh của dòng nước. Nỗi sợ hãi bản năng
như khi đèn pha của chiếc xe đêm qua nhấn chìm anh lại ùa về. Một nỗi sợ
hãi cực độ.

“Anh sao thế?” Ziegler hỏi khi nhận thấy biểu cảm của anh.
“Tôi bị theo dõi, hôm qua, trên con đường này… Một chiếc ô tô đã đợi

sẵn khi tôi ra khỏi đường rừng…”

Ziegler quan sát Servaz. Vẻ lo lắng lướt qua gương mặt cô, “Anh chắc

không?”

“Chắc.”
Khoảnh khắc im lặng đến ngột ngạt, “Anh phải nói với d’Humières.”
“Không. Tôi muốn chúng ta biết với nhau thôi. Dù sao, cũng chỉ trong

khoảng thời gian này.”

“Tại sao?”
“Tôi không biết… Confiant hoàn toàn có khả năng viện cớ đẩy tôi ra

khỏi vụ án. Hiển nhiên là lấy lý do đảm bảo an toàn cho tôi,” anh gượng
cười mỏi mệt.

“Anh nghĩ đó là ai?”
“Có thể là tay chân của Éric Lombard.”
“Hay những tên sát nhân?”
Cô chăm chú nhìn anh, mắt mở to kinh ngạc. Anh hiểu rằng cô đang tự

hỏi bản thân sẽ phản ứng thế nào nếu việc đó xảy ra với mình. Nỗi sợ hãi là
một dịch bệnh, anh nghĩ. Có một yếu tố vô cùng đen tối trong cuộc điều tra
này, một khối tai ác và bí hiểm đã hình thành nên trọng tâm của vấn đề. Và
giờ họ đang bị hút tới gần nguy hiểm. Lần thứ hai anh băn khoăn có phải
họ đang mạo hiểm chính mạng sống của mình hay không?

“Đã đến lúc tán gẫu một chút với ông thị trưởng,” đột nhiên anh nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.