BĂNG - Trang 282

“Bọn họ đã như thế từ hôm qua,” Samira nói. “Tôi cảm giác vì Martin

không có ở đây nên họ như gà mọc đuôi tôm. Anh nên đề phòng.”

“Sao lại là tôi?”
“Anh biết rõ mà.”
“Không, tôi không biết, giải thích đi.”
“Họ ghét anh. Họ nghĩ anh đồng tính. Mà đối với họ, việc ấy cũng không

khác gì ấu dâm hay giao cấu với dê cả.”

“Họ cũng ghét cô mà,” Espérandieu nói thẳng, cố không tập trung vào

cách dùng từ của Samira.

“Ít hơn anh. Họ không thích tôi vì tôi nửa Tàu nửa Ả Rập. Chỉ thiếu mỗi

dòng máu da màu nữa thôi. Về cơ bản, tôi là kẻ thù. Còn với anh thì khác.
Họ có hàng nghìn lý do để ghét anh, kiểu cách của anh, quần áo của anh,
được Martin hậu thuẫn, vợ anh…”

“Vợ tôi?”
Samira không thể nén cười, “Dễ hiểu thôi. Họ không thể hiểu tại sao một

người như anh có thể lấy được một người như cô ấy.”

Giờ thì đến lượt Espérandieu mỉm cười. Cậu đánh giá cao tính bộc trực

của Samira nhưng đôi lúc ngoại giao một chút có lẽ tốt hơn.

“Bọn người tối cổ,” anh nói.
“Động vật linh trưởng,” Samira đồng tình. “Nhưng tôi sẽ để ý giúp anh.

Tôi dám chắc họ đang mưu tính gì đó.”

Khi họ bước ra khỏi xe đậu bên ngoài căn nhà gỗ của Grimm, Servaz băn

khoăn phải chăng đêm qua mình bị ảo giác. Thung lũng không còn vẻ tăm
tối và ma quái. Khi đóng cửa xe, anh bỗng thấy cổ họng lại bỏng rát khó
chịu. Sáng nay anh quên uống thuốc.

“Cô có nước ở đây không?” Anh hỏi.
“Có một chai nước khoáng trong hộc đựng đồ,” Ziegler nói.
Họ bắt đầu đi về phía ngôi nhà bên bờ suối. Dòng nước đang chảy lấp

lánh qua những thân cây, dệt nên một tấm mạng âm thanh trong trẻo tựa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.