BĂNG - Trang 339

Khi anh về tới trạm phía dưới, sương mù bỗng tan đi và những mái nhà

thị trấn lộ ra. Servaz thấy ánh sáng chớp lóe của đèn hiệu và rất nhiều xe cộ
của lực lượng sen đầm trên bãi đỗ. Các sen đầm mặc cảnh phục đi qua đi
lại, những dáng hình mặc đồ trắng của đội khám nghiệm hiện trường. Một
cơ thể được đặt nằm trên cáng, phủ vải bạt chống thấm màu bạc, cạnh chiếc
xe cứu thương đang mở cửa sau.

Anh chết sững.
Perrault đã chết.
Bọn họ đã dừng cáp treo lại để thực hiện khám xét sơ bộ. Họ đưa ông ta

xuống và khởi động lại cáp treo. Servaz ngay lập tức hiểu rằng tên giết
người đã trốn thoát. Ngay khi cửa mở, anh lao ra khỏi cabin và vội vã băng
qua sàn bê tông. Anh thấy Ziegler, Maillard, Confiant và d’Humières ở
những bậc thềm dưới cùng. Ziegler đang mặc bộ đồ bó liền thân bằng da,
nhưng lớp da đã bị rách ở một số nơi. Đầu gối và khuỷu tay cô sưng lên,
đầy vết thâm tím và vảy máu khô. Rõ ràng cô không kịp băng bó vết
thương. Cô vẫn đang cầm mũ bảo hiểm trong tay, kính che mặt đã nứt.

“Chuyện gì xảy ra vậy?” Anh hỏi.
“Chúng tôi phải hỏi anh câu đó mới đúng,” Confiant vặn lại.
Servaz trừng mắt nhìn cậu ta. Trong khoảnh khắc, anh ước gì tay thẩm

phán trẻ chỉ là một bức tượng mong manh còn anh là một cái búa. Anh
quay sang Cathy d’Humières.

“Có phải Perrault không?” Anh hỏi, chỉ vào thi thể dưới tấm bạt chống

thấm.

Bà gật đầu.
“Ông ta gọi vào di động của tôi,” anh giải thích. “Ông ta muốn đích thân

nói chuyện với tôi. Giọng ông ta có vẻ hoảng sợ, chắc hẳn đã cảm thấy
mình đang gặp nguy hiểm. Ông ta bảo tôi lên gặp. Tôi đã cấp báo với
Ziegler và cố gắng lên nhanh nhất có thể.”

“Và anh cảm thấy không cần yêu cầu tiếp viện sao?” Confiant hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.