BĂNG - Trang 341

đường lớn ấy mọc lên vô số khách sạn và quán cà phê. Ở giữa là một bãi đỗ
xe chứa đủ hàng tá ô tô.

“Đó là nơi chúng tôi đã mất dấu hắn,” Maillard nói.
“Anh có phong tỏa đường mòn không?”
“Có, chúng tôi đã quây kín toàn bộ khu vực và một đội hiện trường đang

lục soát từng ngóc ngách từ cáp treo tới bãi đỗ xe ở khu tắm nước nóng.”

“Hắn đã tính toán mọi khả năng,” Ziegler nhận xét.
“Tuy vậy, hắn không có nhiều thời gian.”
“Làm sao hắn biết Perrault đã gọi điện cầu cứu?” Viên sen đầm hỏi.
Bọn họ nghĩ một lúc, nhưng không ai có được lời giải thích thỏa đáng.
“Hắn sử dụng thừng động

,” Maillard nói. “Một dụng cụ leo núi rất tốt.

Có thể ngay từ đầu hắn đã chở nó theo xe cùng với ván trượt tuyết rồi cất
trong ba lô khoác theo người.”

“Một người chơi thể thao,” Ziegler nói. “Một gã ngầu.”
Servaz gật đầu, “Chắc hẳn hắn có mang vũ khí. Nếu không Perrault sẽ

không bao giờ lên với hắn. Nhưng tôi không thấy vũ khí, ván trượt tuyết
hay ba lô nào cả. Diễn biến quá nhanh. Và tôi thực sự không nhận ra có gì
khác ở trong cabin.”

Gương mặt Perrault biến dạng vì sợ hãi. Anh không thể thoát khỏi hình

ảnh đó.

“Hắn ở vị trí nào trong chiếc cabin so với Perrault?” Ziegler hỏi.
“Perrault ở gần tôi hơn, và tên giết người đứng đằng sau ông ta.”
“Perrault có thể bị gí súng ở sau lưng. Hoặc một lưỡi dao.”
“Có thể. Lại một màn dàn dựng thông minh. Dù rất ít thời gian. Hắn

nhanh nhẹn và ngạo mạn. Có lẽ là quá ngạo mạn. Khi chiếc cabin đến gần
tôi, hắn nấp ra sau Perrault,” Servaz chau mày.

“Tại sao hắn làm thế, khi đã đội mũ trùm đầu rồi?”
“Để tôi không thấy được mắt hắn.”
Ziegler sắc sảo nhìn anh, “Ý anh là hắn sợ anh sẽ nhận ra hắn?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.